Người ta hay nói: ánh sáng nơi cuối đường hầm. Hãy cứ đi, một tương lai huy hoàng và rực rỡ đang đón chờ phía trước...
Nhưng...
Tôi
ghét nói chữ "nhưng"... nhưng vẫn cứ phải nói, nói không phải để hy
vọng, nói không phải để hoài nghi mà nói để đặt một niềm tin tuyệt đối
và xác quyết: ánh sáng không phải nằm ở cuối đường hầm!
Vậy Ánh sáng ở đâu?
...............................
Nơi cuối đường hầm
Luôn luôn là ánh sáng ngự trị
Nhưng ánh sáng đó được bao lâu
Để ta lại bắt gặp một đường hầm tắp tít?
Trong khi ở đây
Và bây giờ
Bao quanh ta
Một không gian đen tối
Đi đến đâu?
Mất bao lâu?
Ta mới biết đó là nơi cuối đường hầm?
Tương lai và Ánh sáng
Phải chăng vẽ lên chỉ là để hy vọng vu vơ
Và mượn làm sức bật
Đẩy đôi chân đang rã rời?
Tương lai và Ánh sáng
Phải chăng nơi cuối đường hầm
Và rồi...
Chân lê lết
Miệng nhủ thầm
Ánh sáng.... nơi... cuối.... đường hầm?!
...........
Hay Tương lai và Ánh sáng
Là nơi đôi chân đang bước
Để Tương lai
Là đường dài phía trước
Và Ánh sáng
Là bừng mắt ra và nhìn xuyên qua bóng tối?!
..........
Chẳng cần cuối đường hầm
Vì Tương lai dưới chân ta
Và Ánh sáng trong mắt ta!
(25/4/2010)
Không có nhận xét nào:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!