Đau...



Tôi sẽ để nỗi nhớ tôi mãi đi hoang
Và mong mỏi đừng dừng nơi nào ngơi nghỉ
Dừng nơi nào là con tim tôi lại nhỏ máu
Dừng nơi nào là bến đỗ một lần đau...

Tôi sẽ để ưu tư tôi mãi mãi dâng tràn
Và hy vọng đừng ngày nào tìm thấy bến
Bến bờ nào cũng làm con tim tôi chết lặng
Bến bờ nào cũng làm cuộc mộng vỡ tan...

Tôi sẽ để số phận tôi không thôi hoang hoải
Và mơ ước rằng chẳng có một ngày bình yên
Bình yên nào cũng làm con tim tôi vỡ vụn
Bình yên nào cũng làm tôi mãi phải than van...

Tôi sẽ để tương lai tôi luôn luôn bất định
Và nguyện cầu đừng một ai cố sắp đặt cho riêng tôi
Sự sắp đặt nào dù huy hoàng cũng làm tôi chán ngắt
Sự sắp đặt nào cũng làm tôi thấy vô nghĩa mà thôi...

Tôi sẽ để trái tim tôi làm bia đỡ đạn
Và sẵn sàng đón mọi bão tố của cuộc chơi
Tôi sẽ để trái tim tôi làm con đường đầy cỏ
Và sẵn sàng cho mọi bước chân tập tễnh bước lên...

Hãy bắn đi... con tim tôi đầy máu đỏ
Hãy bước đi... chớ ngần ngại vượt qua
Tôi sẵn sàng... sẵn sàng cho một lần tất định
Cho khẩu súng đã lên nòng... 
Cho phận số đã sang trang...

Ừ thì đau... thêm nhiều lần đau nữa...
Ừ thì thương... sao cứ phải ngại ngần...
Ừ thì khóc... khóc cho ta biết ta đang đau..
Để đau thêm... ừ... yêu cho thêm... nhiều lần đau nữa...
 
(17/10/11)
CÁC BÀI VIẾT CÙNG CHỦ ĐỀ
NHẬN XÉT CỦA BẠN VỀ BÀI VIẾT
Comments
0 Comments

Không có nhận xét nào:

Lời thưa... Đóng lại Cảm ơn bạn đã đọc bài viết:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!

Feeds

Bài viết Nhận xét Online

Bạn ơi, cùng thở với tôi nhé...

Bài viết mới nhất

Bài viết ngẫu nhiên

Bình luận mới nhất