Bất chợt


Tình hình là muốn tạm biệt blog rồi, lâu lâu táy máy tự nhiên thấy một vài người hỏi thăm. Ngứa tay ngứa miệng ngứa cả hồn thơ, tặng bà con bài thơ ngẫu hững - ngứng hẫu - hấu ngững...

BẤT CHỢT

Tôi cố quên em đi
Là chỉ mong nhớ em thêm sâu sắc
Trong tận cùng mối quan hệ
Khi cả hai không còn là ai nữa
Nơi đỉnh điểm của tình yêu
Tôi cùng em tan vỡ
Em không còn là em của ngày xưa mộng mị
Tôi không là chính tôi của ngày cũ phiêu bồng.

Chúng ta chỉ thật sự gặp nhau
Khi chưa bao giờ nhìn kỹ mặt
Chúng ta chỉ thật sự hiểu nhau
Khi gìn giữ cho nhau một bầu trời yên ả

Đừng đi quá xa
Đừng đứng quá gần
Đừng nhìn nhau quá lâu
Và đừng gặp nhau vội vã

Hãy để cơn gió nhẹ nhàng đưa đẩy
Cho chiếc lá mỏng đung đưa
Và con thuyền không nên tìm bến đậu
Để dòng nước kia trôi đi hững hờ

Để tôi cùng em
Vô tình
Lẳng lặng
Bất chợt nhận ra nhau giữa dòng đời ồn ã...
(5/11/09)
CÁC BÀI VIẾT CÙNG CHỦ ĐỀ
NHẬN XÉT CỦA BẠN VỀ BÀI VIẾT
Comments
0 Comments

Không có nhận xét nào:

Lời thưa... Đóng lại Cảm ơn bạn đã đọc bài viết:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!

Feeds

Bài viết Nhận xét Online

Bạn ơi, cùng thở với tôi nhé...

Bài viết mới nhất

Bài viết ngẫu nhiên

Bình luận mới nhất