Cả
ngày hôm nay rớt mạng. Lang thang từ lầu này qua lầu khác mà chẳng biết
tại sao? Chiều thẩn thơ buồn, xuống cổng tìm cánh hoa dại nghịch chơi,
cứ nghĩ hôm qua mưa lớn chắc nhiều hoa dại mọc lắm, nào ngờ chẳng có
cánh nào. Buồn!
Cả ngày hôm nay chưa ăn. Thẩn thơ tầng này qua tầng khác, cố kiếm tìm cái gì đó mà giờ mình vẫn... chưa biết. Tìm mãi, tìm hoài, tìm đi tìm lại, trống trơn. Buồn!
Cả ngày hôm nay chưa nói một lời nào. Phiêu dạt từ phòng này qua phòng khác mà chẳng biết nói với ai câu gì. Ngẩn ngơ.... Buồn!
Buồn là biệt hiệu riêng mà anh em đã gọi tôi từ rất lâu, bên cạnh đủ thứ danh hiệu mỹ miều từ trên trời xuống đất... Buồn từ trong ra ngoài, từ trên xuống dưới, từ hướng này sang hướng nọ... Ô hô! Ta đang buồn...
Không có nhận xét nào:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!