Cánh cửa hoàng hôn khép bên đồi
Thắp lên ánh sáng trẻ trong nôi
Buông thân phiêu lãng mây cùng gió
Mặc kệ trò đời chuyện lôi thôi
Nâng chén trà chiều khói bay lên
Lững thững không trung vượt cửa thềm
Tan trong tĩnh lặng xoa dấu vết
To nhỏ miệng người quyện gió đêm
Ngàn năm ấy thuở tùy lai khứ
Lơ lửng hợp tan vờn thái hư
Bận chi lận đận tranh bóng nắng
Đêm hết ngày sang...ấy...ấy...đùa!
(10/3/11)
Không có nhận xét nào:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!