Cuộc đời không phải là một hệ thống toán học để mỗi chúng ta có thể định
liệu trước được tương lai và con người không phải là một cỗ máy để mong
lập trình mọi hành động.
Vì cuộc đời như thế nên... con người phải ... như thế hay vì con người như thế... nên cuộc đời như thế?
Câu
hỏi này xin dành cho chủ nghĩa duy vật và chủ nghĩa duy tâm lôi nhau ra
chém giết. Với ta, vì như thế... nên.... như thế.... để đôi khi...
chẳng muốn như thế... mà cũng cứ phải ... như thế... và vì mãi... như
thế nên cứ... như thế mà tiếp tục chuyến hải trình của sầu muộn bi
ai....
....
Có những giọt nước mắt vô tình rơi xuống
Có những nỗi nhớ chợt đến lại chợt đi
Có những điều thầm kín đôi khi muốn tỏ bày
Có những điều nói ra lại mong được dấu kỹ
Từ vô thủy đày nhau trong ảo giác lai rai
Và tồn sinh lại sống giữa thực tế phũ phàng
Ngày qua ngày đếm thời gian đua nhau rả rích
Đến tàn hơi bại - thành, được - mất vẫn... chơi vơi
Có đôi khi nhìn trời cao thở dài ngao ngán
Có đôi khi cúi xuống bất chợt muốn cười thầm
Có đôi khi vô tình ta mong mình cố ý
Có đôi khi hữu ý lại đóng kịch... đùa thôi!
(30/6/2010)
Không có nhận xét nào:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!