Dang dở


Chẳng hiểu sao ở chái nhà của tôi, giữa lòng thành phố mà lại có một đàn chim rủ nhau về làm tổ ở đó... Người ta nói đất lành chim đậu, chắc căn phòng của mình có nhiều tình thương nên chúng rủ nhau về sưởi ấm... mà cũng có lẽ đất trời thấy tôi cô đơn quá nên cho chúng xuống làm bạn chăng??

Chẳng biết nữa... tôi cũng cảm thấy không có gì phiền hà về sự có mặt của chúng, nhiều khi lại thấy có những thú vị riêng... Mỗi sáng thức dậy chẳng phải bởi tiếng đồng hồ báo thức khô khan vô vị mà những tiếng hót của chúng cũng đủ đề chào ánh bình minh... 

Buổi chiều trong làn sương mờ ảo của hoàng hôn, cuộn khói nhảy múa từ ly trà nóng bốc lên cùng đàn chim ríu rít quay về tổ... Những lúc đó tôi chỉ muốn làm thơ nhưng... đang viết được vài câu lại không muốn viết nữa vì sợ... sợ ngôn ngữ sẽ giết chết thực tại, sợ những gì đã thành hình sẽ làm mất đi tính sống động đích thực của hiện hữu... bài thơ về tổ chim ở chái nhà vẫn mãi là một bài thơ dang dở...

Dang dở...

Tâm lý chung của chúng ta ai chả thích sự hoàn hảo, tuyệt đối, ai chẳng hy vọng bất cứ mọi việc mình đang làm đều thành công, tình yêu, cuộc sống, công việc và cả chuyện tử sinh....

Tình yêu... người ta bắt nhau thề thốt, hứa hẹn chẳng phải mong muốn đến kết hôn và kết hôn chẳng phải là hy vọng sống đến răng long đầu bạc sao??

Cuộc sống... người ta chúc nhau vui vẻ, hạnh phúc, trong ấm ngoài êm chẳng phải hy vọng những tháng ngày "ở trọ trần gian" trở thành thiên đường lý tưởng sao??

Công việc... ai không muốn lương ngày một tăng, giá thành ngày một hạ, chức tước ngày một cao, danh vọng ngày một sáng??

Sống và chết... ai chẳng muốn sống lâu, ai chẳng hề sợ chết.... người ta nói không có gì quan trọng bằng sinh mạng của chính mình, của cải mất đi còn có ngày kiếm lại được, mạng mất rồi muôn thuở biết tìm đâu??

Dang dở...

Tình yêu dang dở... đem lại nhiều nước mắt...
Cuộc sống dang dở... đem lại nhiều khổ đau...
Công việc dang dở... đem lại nhiều tủi hờn...
Cuộc sống dang dở... luyến tiếc mãi khôn nguôi....

Dang dở...

Có nhà thơ nói rằng "tình chỉ đẹp khi tình còn dang dở, đời mất vui khi đã trọn câu thề"... dang dở để chỉ nhớ những gì đẹp nhất của nhau, dang dở để có những giây phút hoài niệm đẹp đẽ, dang dở để không phải chứng kiến những gì khiếm khuyết... (hồi tôi yêu anh/chị... tôi đâu ngờ anh/chị lại tệ như thế?!... ui đáng buồn thay cho một đêm động phòng hoa trúc?!)

Tôi nhớ có một bộ phim Hàn quốc chiếu trên HTV7 đã lâu, khi tôi còn rât nhỏ, cách đây cũng khoảng hơn chục năm, hình như là bộ phim "Bước nhảy cuối cùng".... trong đó có đề cập đến một nhân vật cố gắng phấn đấu trong một thời gian rất dài để đoạt được chức vô địch môn bóng rổ.... phấn đấu mãi cũng có ngày thành công, đội của anh ta đoạt chức vô địch... hoa, quà, phần thưởng, cúp vô địch, tràng pháo tay... rực rỡ. Sau khi khán giả về hết, tràng pháo tay qua đi, những bông hoa héo dần, một mình anh chàng đứng lặng lẽ giữa sân đấu, ngắm nhìn cột bóng rổ mà thầm hỏi "mình sẽ làm gì nữa đây?" với sự trống trải đến tận cùng.... Thành công trong sự nghiệp hay cuộc sống rồi cũng chỉ là sự trống vắng của hiện sinh....

Hoàn hảo, tuyệt đối, thành công.... là một điều đáng phấn đấu... nhưng dang dở lại làm cho cuộc sống ta thêm gia vị .... Thức ăn là chính nhưng cơm canh không muối, đường, tiêu, ớt, bột ngọt... thì còn gì là bữa ăn!

Vậy sao ta lại phải sợ dang dở? Hãy đón nhận mọi thứ dang dở... với niềm phấn khích tột cùng như khi ta đón nhận một thành công đến.... nếu không dang dở... còn gì để phấn đấu...??

Tôi cũng đang phấn đấu hoàn thành bài thơ "Tổ chim nơi chái nhà"... nhưng tôi quyết định chưa hoàn thành bài thơ đó... đơn giản vì tôi vẫn đang mải nghe tiếng chim hót líu lo trong buổi sớm mai lặng lẽ cùng ly trà nhảy múa với những cuộn khói mơ.... 
CÁC BÀI VIẾT CÙNG CHỦ ĐỀ
NHẬN XÉT CỦA BẠN VỀ BÀI VIẾT
Comments
1 Comments

1 nhận xét:

Lời thưa... Đóng lại Cảm ơn bạn đã đọc bài viết:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!

Feeds

Bài viết Nhận xét Online

Bạn ơi, cùng thở với tôi nhé...

Bài viết mới nhất

Bài viết ngẫu nhiên

Bình luận mới nhất