Diễn ngôn...




Giữa trăm người ta vẫn thấy bơ vơ
Bởi vì chưa tìm ra dáng người cần gặp

Sự chần chừ là điều ta thừa dư góp nhặt
Quá khôn ngoan cũng chính là lúc dại khờ...

Ngẩn ngơ nhìn giữa vạn nẻo bôn ba
Bởi vẫn chưa tìm ra cung đường đích thực

Sự lưỡng lự khiến ta đành đứng im một chỗ
Quá cầu toàn cũng là lúc thiếu trước hụt sau...
...

Những bài học đã qua lúc nào cũng thành lạc hậu
Bởi hiện thực sinh tồn thì luôn mới lạ từng giây

Đem những gì đã qua nhằm xét soi hiện tại
Là giết chết hôm nay với bao sống động tinh khôi...

Sử lịch có tái hồi thì cũng cần đôi mắt khác
Để vẻ đẹp vĩnh tồn được khoác chiếc áo đổi thay

Sai hay đúng là chuyện đầu môi của kẻ bàng quan ngoài cuộc
Ngay trong lòng trần thế thì mỗi việc là tận hưởng hết mình
...

Đừng nhìn nhau như một kẻ vô tình ngồi phán đoán
Bởi đơn giản một điều... ta chính là thực tại diễn ngôn...

(26/6/12)

CÁC BÀI VIẾT CÙNG CHỦ ĐỀ
NHẬN XÉT CỦA BẠN VỀ BÀI VIẾT
Comments
0 Comments

Không có nhận xét nào:

Lời thưa... Đóng lại Cảm ơn bạn đã đọc bài viết:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!

Feeds

Bài viết Nhận xét Online

Bạn ơi, cùng thở với tôi nhé...

Bài viết mới nhất

Bài viết ngẫu nhiên

Bình luận mới nhất