Đốt điếu thuốc giữa đêm khuya lạnh lẽo
Ta với ta theo khói
thuốc la đà
Sương ướt áo hạt mưa
rơi rỉ rả
Khói bay rồi ta vẫn lại
mình ta
Đêm mười năm trăng
tròn không ló dạng
Khoác áo tơi ta lững
thững hững hờ
Men theo đá va cỏ
tranh xào xạc
Sương rơi rồi ta đứng
lặng thờ ơ
Bước lên cao đôi chân
trần khập khiễng
Ngửa mặt nhìn ánh mắt
trẻ ngó nghiêng
Tìm chốn cũ nơi sinh
ta ngày ấy
Phút trở mình lỡ mất
dấu linh thiêng
Từ đâu đến sau bao kỳ
chuyển dạ
Trôi lênh đênh vạn kiếp
khóc oa oa
Sương vẫn rơi và đêm
đông vẫn lạnh
Đôi chân trần nhắc gọi
khách đường xa…
(19/01/11)
Không có nhận xét nào:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!