Lặng lẽ canh trường một mình ta
Hương sắc phôi pha lạt miệng mồm
Mắt nhắm ơ hờ vùng ảo giác
Môi cười tình cũ vọng
cô thôn
Trăng già nâng nhẹ vòng nguyệt cội
Bóng trẻ cợt đùa miền hắt hiu
Âm cảnh nương nhau xô ẩn tượng
Đường dài ngõ tối buồn liu riu
...
Một tiếng ho khan gọi chính mình
Thức tỉnh bao phen trong lặng thinh
Đảo chiều thể tạng nuôi thánh thể
Giữ ngọc gìn hoa dưỡng
tánh linh
Giấc điệp hoàng kê mộng đủ rồi
Tiết lễ vui buồn dư đãi bôi
Kê cao gối ngủ buông chờ đợi
Khoanh chân chữ ngũ đùi rung chơi
...
Đến đi tuỳ mặc không luyến tiếc
Không buộc thân ta lụy sắc trần
Ngoại diện xôn xao tròn vai diễn
Ngoại diện xôn xao tròn vai diễn
Trầm phù độc bộ miễn phân vân
Được mất hai chiều thong dong bước
Tự thoại trong mình
tiếng ho khan
(26/8/12)
Không có nhận xét nào:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!