Ta đem nỗi nhớ chôn trong thớ thịt
Ta đem tình yêu thấm đẫm tế bào
Ta đem hư hao gửi vào cơn gió
Ta đem ngọt ngào đọng lại đầu môi
Ta đem niềm vui rắc trên ngọn cỏ
Ta đem nỗi buồn thả về thung sâu
Ta đem tiếng cười trao người tít tắp
Ta đem tiếng khóc riêng mình ta nghe...
Ta đem bất công hiện lên đầu bút
Ta đem tội ác trút vào cơn mê
Ta đem ngô nghê thoáng là xúc cảm
Ta đem nghiệt ngã như lời tỉ tê
Ta đem phận số gửi tặng khói sương
Ta đem nhiễu nhương cân bằng lý tưởng
Ta đem thao thức gửi vào bóng đêm
Ta đem tồn sinh khám phá con đường...
Ta đem mơ ước vào bước chân đi
Ta đem mục tiêu vào từng hành động
Ta đem thế sự vào giấc mộng dài
Ta đem lợi danh vào trò kệch cỡm
Ta đem chức tước là thoáng vân phù
Ta đem mây mù thử thách tương lai
Ta đem ngày mai là trò huyễn tưởng
Ta đem chính mình cười với phôi phai...
(13/11/12)
Không có nhận xét nào:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!