Nhắm mắt nằm nghe hương ngọc lan dịu mát
Vẫy gọi ta quay trở về cố quốc không tên
Ở một nơi chưa từng có ý niệm diệt sinh
Cũng chưa một lần phải hoang mang tan hợp
Ở nơi đó thời gian tưởng như dài vĩnh cửu
Cũng có thể là... chỉ một thoáng sát na
Và không gian tưởng như là vô tận
Cũng có thể là... chỉ một điểm tinh vân
Năm nhu yếu tồn sinh chưa khi nào là cạm bẫy
Năm thực tại hữu hình chưa một lần là chướng ngại
Năm cửa ngõ giao thoa tác thành trong vô ý
Tự tại du du không ngăn cách khứ lai
Khổ và Vui là ý niệm xa vời
Đời và Đạo là giả danh không thật
Diệt và Sinh là nương gá lập ngôn
Tan và Hợp là trò chơi mê sảng
Gọi là Cố quốc mà thực ra là Hiện thể
Gọi là Không tên mà thực tế là Vô ngôn
Đó chỉ là nơi... thấp thoáng tiếng ru hời
Để giọng ầu ơ nhắc ta là... Nguyên thể!!
(9/7/12)
Không có nhận xét nào:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!