Hương ngân...


Trời Sài Gòn chiều chiều thường có một cơn mưa thật nhanh và vội vã, nhưng sau đó lại có làn không khí thanh tao, mát mẻ, dịu dàng... Nằm đung đưa cánh võng dưới gốc cây ngọc lan, hương thơm lan đều rất nhẹ... Pha ấm trà ô long, mở đĩa nhạc cổ cầm, lặng yên mà sảng khoái... Trong những lúc cao hứng như thế này, không chơi chơi thì thật là phí phạm cuộc đời...

 

Đung đưa cánh võng dưới bóng ngọc lan
Hương thơm phảng phất khí trời thanh thanh
Mười ngón nâng trà chiều đêm mát dạ
Nhích môi khe khẽ niệm tỏa mong manh...

Ký ức tồn lưu thả trôi theo gió
Mộng mơ bám víu tan tác mây trời
Chỉ còn đây thôi một làn hương mỏng
Lả lơi hòa quyện sắc cảnh phiêu bồng...

Tàn thuốc rơi dần đầu hiên tịch lặng
Rung rinh tơ trời nhấn nhả dư vang
Vọng âm ký thác chuông gió hoang đàng
Hòa thanh ếch nhái điệu cổ râm ran...

Một cuộc tử sinh trò chơi chuyển vận
Khi thác khi ghềnh đổi mệnh tương lân
Thanh tục hai đàng lãng du miên viễn
Ngất ngây sảng khoái giọng cười ngân ngân...

(28/6/12)
CÁC BÀI VIẾT CÙNG CHỦ ĐỀ
NHẬN XÉT CỦA BẠN VỀ BÀI VIẾT
Comments
0 Comments

Không có nhận xét nào:

Lời thưa... Đóng lại Cảm ơn bạn đã đọc bài viết:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!

Feeds

Bài viết Nhận xét Online

Bạn ơi, cùng thở với tôi nhé...

Bài viết mới nhất

Bài viết ngẫu nhiên

Bình luận mới nhất