Huyền thoại không tên



Chắp tay lắng xuống tiếng đời
Cho làn gió nhẹ gọi mời lãng phiêu
Nhắm mi khép lại bóng kiều
Cho màn đêm lặng hồi chiêu chính mình
Ngồi im dừng mọi hoạt tình
Cho làn mây trắng tùy hình hợp tan

Buông tay thả những than van
Cho dòng nước cuốn hỗn mang về nguồn
Lắng tai nghe những nỗi buồn
Cho bầu trời rộng hiện tồn chứa dung
Đứng lên đối mặt sâu thung
Cho nhau nhận diện đường cùng một phen

Vòng tay giữ khéo ánh đèn
Cho tia lửa nhỏ đêm đen thổi bùng
Mỉm cười đón nhận mông lung
Cho Không và Có ung dung tự tình
Chân đi thẳng đến chính mình
Cho huyền thoại mở cuộc tình không tên

(7/11/12)


CÁC BÀI VIẾT CÙNG CHỦ ĐỀ
NHẬN XÉT CỦA BẠN VỀ BÀI VIẾT
Comments
2 Comments

2 nhận xét:

  1. Thơ như đang tả cảnh thiền vậy;nhưng cảnh vẫn hơi buồn;Vòng tay giữ khéo ánh đèn
    Cho tia lửa nhỏ đêm đen thổi bùng - Chúng ta hãy thắp đèn "Đăng Nhiên" để cúng dường Chư Phật mười phương vậy;Tâm đăng rực sáng...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cúng dường chính mình thôi, Phật thì cần gì đèn nữa hả bạn?!

      Xóa
Lời thưa... Đóng lại Cảm ơn bạn đã đọc bài viết:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!

Feeds

Bài viết Nhận xét Online

Bạn ơi, cùng thở với tôi nhé...

Bài viết mới nhất

Bài viết ngẫu nhiên

Bình luận mới nhất