Không thể đặt tên...



Trời sinh cho ta một tuyến lệ
Sao nước mắt lại không thể... rơi?
Lặng lẽ nỗi đau không tên tuổi
Từng bước từng bước cứ... chơi vơi...
....

Người đàn ông không hề biết khóc
Phải chăng buồn... đã lấp đôi mi?
Chơ vơ nhìn trời đất hoang lạnh
Mỗi chân lông đóng tuyết nhu mì...

Hôm nay ngày mấy tháng bao nhiêu
Đã đến đêm chưa hay vẫn... ngày?
Sương ở cỏ non sầu ứa lệ
Ngột ngạt nụ cười đùa đắng cay...

Rượu có vơi chăng... sầu lữ thứ
Thời gian phai chăng... buồn mông mênh?
Lạnh lùng từng bước trong đêm vắng
Cô quạnh bóng hình dáng chênh vênh...
....
Vẫn nụ cười xưa ngạo trò đời
Vẫn ưu tư xưa nuôi vấn vương
Vẫn con người ấy phi ủ dột
Vẫn đợi hình hài trong bi thương...

(20/11/11)


CÁC BÀI VIẾT CÙNG CHỦ ĐỀ
NHẬN XÉT CỦA BẠN VỀ BÀI VIẾT
Comments
0 Comments

Không có nhận xét nào:

Lời thưa... Đóng lại Cảm ơn bạn đã đọc bài viết:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!

Feeds

Bài viết Nhận xét Online

Bạn ơi, cùng thở với tôi nhé...

Bài viết mới nhất

Bài viết ngẫu nhiên

Bình luận mới nhất