Những gì đến quá nhanh
Thường
ra đi vội vã
Nơi trơn tru phẳng lặng
Thường
nuôi dưỡng sóng ngầm
Chỉ có thể thở
Trong ánh mai tự do khoáng đạt
Chỉ có thể cười
Giữa hạt nắng tự tại reo vui
Hạt sương long lanh
Nên
mong manh dễ vỡ
Ngay
trung tâm đợt sóng
Thường
thanh vắng bình yên
Lặng lẽ miền thường tại
Tôi hiến mình xôn xao
Lao đao vòng đối đãi
Tôi một mình du miên
Cái
được thường dè xẻn
Cái
mất thường
láng lai
Vui
thì trôi thoáng chốc
Buồn thì thấy lê thê
Niệm khởi sinh Vô - Hữu
Niệm diệt Không hoàn Không
Tự do trong xiềng xích
Tự tại giữa đớn đau
Không cầu không mong ngóng
Mặc thời thế tùy nghinh…
(16/5/12)
Không có nhận xét nào:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!