Lời vô nghĩa




Tôi đi tìm cái chết trong nỗi buồn không tên
mưa cứ rơi rỉ rả mỗi đêm về
thư phòng tịch liêu
tiếng cô gái Tây Tạng phương xa phiêu lãng
...
Khép cánh cửa trí năng
cố thắp lên ánh đèn trực giác
và như là định mệnh của màn đêm
càng cố gắng thì điều cần nắm bắt càng xa

Ước gì tôi có thể...
qua tháng ngày ấp ủ sự bế tắc của tư duy
và mong sao nỗi buồn dâng lên đỉnh điểm
ở nơi đó có cái chết đích thực vẫy tay chào
...
Đêm càng khuya nỗi buồn càng dâng cao chất ngất
cơn mưa cứ đùa giỡn cuộc đời
thời gian trôi tí tách
và hạt mưa rả rích trêu ngươi

Ước gì tôi có thể...
qua thời gian nuôi dưỡng sự phá phách trưởng thành
và như chú gà con đập vỡ vỏ trứng để đứng lên
mọi mô thức sẽ chỉ còn là huyễn ảnh
...
Người tìm kiếm kiếm điều không thể có
và lại có sẵn điều không thể tìm
đó là nghịch lý của nhân sinh
hay số phận của những kẻ sinh nhầm chỗ?

Ước gì tôi có thể...
khỏa thân không quần áo và trần truồng mọi ngôn từ
ở một nơi giữa những kẻ văn minh
sung sướng hét lên: "tôi là một thằng điên" không hề e thẹn
...
Một ngày không xa...
giữa bãi tha ma của tài sắc lợi danh
lang thang không con đường và không cần đích đến
chỉ còn mỗi âm thanh của người con gái Tây Tạng phương nào...

Đêm vẫn trôi
Mưa vẫn rơi rả rích
Có một thằng điên đang gõ phím để tự tử qua ngón tay của chính mình...
...và dần dần tái sinh trong những ngôn từ vô nghĩa...
Thế thôi!
CÁC BÀI VIẾT CÙNG CHỦ ĐỀ
NHẬN XÉT CỦA BẠN VỀ BÀI VIẾT
Comments
0 Comments

Không có nhận xét nào:

Lời thưa... Đóng lại Cảm ơn bạn đã đọc bài viết:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!

Feeds

Bài viết Nhận xét Online

Bạn ơi, cùng thở với tôi nhé...

Bài viết mới nhất

Bài viết ngẫu nhiên

Bình luận mới nhất