Lừa...


Ngày xưa chỉ nghe nói người ta lừa tiền, lừa bạc... Ngày nay thế giới tân tiến hiện đại, các mối quan hệ xã hội ảo phát triển như vũ bão... tôi được nghe thêm hai chữ "lừa tình'...

Nghe chàng trai tôi quen thốt ra những lời cay đắng mà lòng tôi xót xa... Ngày trước ta chỉ nghe nói đến Sở Khanh trong Truyện Kiều chuyên đi lừa tình các cô gái nhẹ dạ cả tin... Ngày nay nam nữ bình quyền, ta lại có thêm những cô nàng họ Sở, chuyên gia đào mỏ tình yêu từ những chàng trai trao gửi trái tim vội vã...

Trách ai? Trách cô gái hay trách chàng trai? Trách sự nhẹ dạ cả tin hay trách cứ những thủ đoạn rành đời? Trách sự chân thật hết mình hay trách sự lợi dụng không thương tiếc? Trách sự cho đi không tính toán hay trách những vai diễn đạt tầm siêu sao điện ảnh?

Ngày xưa Mỵ Châu vì tình yêu "lầm lỡ để trên đầu" mà vô tình thành ra tội đồ của dân tộc... Người ta cũng chẳng thể trách được Trọng Thủy, vì thân mang trọng trách quốc gia cũng đành vô tình tạo ra sự oan trái ... Người ta cũng chẳng thể trách được Thúy Kiều trong lúc hoạn nạn khó khăn, bám vào được bất kỳ cái phao nào để có thể tồn tại là cứ bám và người ta cũng chẳng có gì phải trách cứ Sở Khanh bởi ngay khi lừa mỵ Thúy Kiều, ở đó anh ta cũng chẳng hề tồn tại hai chữ "Tình yêu"...

Lừa tình thì được cái gì? Trọng Thủy có được bí mật quốc gia... Sở Khanh có được thân xác Thúy Kiều... Âu đó cũng chỉ là mượn tình yêu để đạt được điều mình mong muốn...

Còn lừa tình mà chẳng cần đến tiền, chẳng cần đến thân xác... Chỉ đơn giản là trò chơi tiêu tốn thời gian, là niềm vui khi thấy ai đó bị hụt hẫng, là khoái cảm khi thấy ai đó bị đau khổ... Vui sướng lắm sao??

An ủi điều gì từ chàng trai đang ngồi trước mặt tôi với sự hụt hẫng xót xa, với niềm đau của sự phản bội, với những cay đắng không thể thốt lên thành lời?....


 Chàng trai của tôi ơi...

Nếu đã yêu, hãy cứ yêu hết mình...
. Bản chất của sự cho đi tự thân nó đã là niềm vui vô bờ bến rồi... Quan tâm, lo lắng và yêu thương một ai đó mà không cần phải tính toán quá nhiều tự thân nó đã là hạnh phúc rồi...

Nếu đã yêu, hãy cứ yêu hết mình... Bạn không phải là người đầu tiên bị người bạn yêu lừa mị... Người đáng thương nhất không phải là bạn mà chính là người đang lừa bạn... Chí ít bạn biết bạn bị lừa, còn người đó đang lừa dối chính họ mà còn không hay biết nữa...

Nếu đã yêu, hãy cứ yêu hết mình...
Người mất mát bây giờ không phải là bạn... Khi họ đánh lừa bạn, họ đã phải rất vất vả để "sáng tạo ra những lời nói dối ngọt ngào" nhằm đáp ứng yêu cầu của nhiều đối tượng... Khi họ muốn bắt cá hai tay, họ cũng đã rất mệt mỏi để sắp xếp thời gian thật hợp lý cho nhiều người đến với họ...

Hãy dang rộng vòng tay nếu bạn có thể tha thứ... Hãy quên đi những gì đã qua nếu điều đó chỉ đem lại nỗi buồn cho chính bạn... Hãy gat sang một bên những cản trở trên con đường tương lai của bạn...

Đời còn dài và tôi tin tình yêu không bao giờ chết... chàng trai trẻ ạ...


Cô gái của tôi ơi...

Nếu đã yêu, hãy cứ yêu hết mình... Bản chất của tình yêu chỉ tồn tại trong mối quan hệ hai chiều, bất kỳ một sự giả dối nào, dù chỉ từ một phía đều không thể thiết lập một mối quan hệ được gọi là tình yêu...

Nếu đã yêu, hãy cứ yêu hết mình...
Tình yêu chỉ có giá trị trên cơ sở của sự chân thật.... Sự rung động từ hai con tim mới thật sự đem lại ý nghĩa đích thực cho tình yêu... Một niềm vui được xây dựng trên sự giả trá, một khoái cảm được hình thành trên nỗi khổ niềm đau của người khác đâu phải là niềm vui và hạnh phúc đích thực...

Nếu đã yêu, hãy cứ yêu hết mình... Tìm đâu ra hạnh phúc trong tình yêu khi mong muốn yêu cùng lúc nhiều người... Tìm đâu ra những giá trị như sự tôn trọng, sự nhớ nhung, sự quan tâm sâu sắc về nhau khi con tim cùng lúc bị phân tán thành hàng trăm ngàn mảnh nhỏ... Sẽ đi về đâu khi đang đi trên đường chính mà đôi mắt cứ ngó nghiêng vào những con hẻm nhỏ?...

Hãy chân thật trong tình yêu bạn sẽ được đền đáp từ một tình yêu chân thật... Hãy hết mình trong tình yêu bạn sẽ đón nhận được một tình yêu hết mình... Hãy trân trọng những gì đang có vì bất cứ lúc nào cái đang có của bạn cũng có thể mất đi...

Đời còn dài và tôi tin tình yêu là miên viễn... cô gái trẻ ạ...
 

Sao cứ nhất thiết phải đặt lên bàn cân tình yêu của mình để cân đo đong đếm được, mất, hơn, thua...?
Sao cứ nhất thiết phải so sánh người này với người kia trong khi sự tồn tại của mỗi người là duy nhất?


Hai trái tim cùng chung một nhịp đập là kỳ tích...
Đã là kỳ tích thì hãy cố gắng cùng nhau vun đắp và giữ gìn...
Nhưng nhớ cho rằng dù đó có là kỳ tích thì bất kỳ lúc nào cũng có thể đổ vỡ nếu một trong hai không biết tôn trọng những gì đang có...
(30/3/12)
CÁC BÀI VIẾT CÙNG CHỦ ĐỀ
NHẬN XÉT CỦA BẠN VỀ BÀI VIẾT
Comments
0 Comments

Không có nhận xét nào:

Lời thưa... Đóng lại Cảm ơn bạn đã đọc bài viết:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!

Feeds

Bài viết Nhận xét Online

Bạn ơi, cùng thở với tôi nhé...

Bài viết mới nhất

Bài viết ngẫu nhiên

Bình luận mới nhất