Một mình là gì?


Một mình...

Bạn sợ ở một mình?

Bạn sợ ở một mình hay bạn sợ những nguy hiểm đang rình rập quanh mình?

Bạn sợ ở một mình?

Bạn sợ không có người chia sẻ niềm vui nỗi buồn, thành công và thất bại...?

Bạn sợ ở một mình?

Bạn sợ không ai hiểu mình... không ai cảm thông với mình...không ai ủng hộ mình... không ai cổ vũ, khen ngợi bạn...?

Bạn sợ ở một mình?

Bạn sợ ở một mình hay bạn sợ cô đơn... bạn sợ cảm giác trống rỗng của tâm hồn... bạn sợ không có gì để bạn níu bám vào trong những lúc nguy hiểm?

Bạn sợ ở một mình?....

Cô đợn có phải là một mình?

Cô đơn là gì?

Cô đơn có phải là một trạng thái bị cô lập, bị cách ly, cảm giác trống rỗng, cảm giác không thể chia sẻ, cảm giác không ai hiểu mình, cảm giác xung đột nội tâm mà không có phương cách giải quyết, cảm giác thiếu một cái gì đó, cảm giác tâm hồn bị tù đọng, cảm giác mất phương hướng, cảm giác phân vân thiếu quyết đoán, cảm giác tìm kiếm một cái gì đó, cảm giác cần phải lấp đầy khoảng trống của tâm hồn..

Một mình có phải là cô đơn?

... Khi bạn ở giữa đám đông ồn ào, náo nhiệt... Khi bạn ở giữa bạn bè, gia đình, người thân, quê hương, tổ quốc... đôi khi bạn vẫn có cảm giác cô đơn...

Vậy một mình có phải là cô đơn?

Bạn sợ một mình?

.... Khi bạn sống với chính con người thật của mình... bạn sợ phải đối diện với tập quán, với thói quen, với niềm tin, với tín ngưỡng, với truyền thống, với kinh nghiệm, với tri thức đã được tích lũy hàng nghìn năm qua?

... Khi bạn rũ bỏ mọi danh vọng, mọi địa vị, mọi chiếc mặt nạ mà xã hội, gia đình... khoác lên người bạn... bạn sợ cảm giác lạnh lẽo, trần truồng... bạn sợ phải đối diện với cả một cộng đồng, bạn sợ sức mạnh của dư luận...?

Một mình....

Một mình có những nét đẹp của nó...

Một mình chỉ cho bạn bản lai diện mục của chính mình... 

Một mình chỉ cho bạn cách đối diện khó khăn, nguy hiểm với đôi mắt sáng, lá gan thép và trái tim nồng cháy yêu thương...

Một mình chỉ cho bạn bản chất của mối quan hệ, bạn bè, gia đình, xã hội, quốc gia. dân tộc...

Vậy một mình là gì?

Một mình là tất cả trong một.... 
All+ one= Alone..... 
I HAVE BEEN LIVING ALONE... I LIKE ALONE...

.........................

Đêm đêm ôm gối một mình
Thương người du tử lạc mình rong chơi
Chẳng hay một giấc mộng đời
Thịnh suy có cản con đường rong chơi?

Giữa đêm ôm gối một mình
Mong người du tử nhớ tìm đường ra
Chẳng hay lối cũ quê nhà
Đã lâu không bước ngại ngần chi không?

Cuối đêm ôm gối một mình
Chờ người du tử... là mình... tìm quê
Quê nhà lối cũ nhớ ghê
Nên đang lần bước... trở về chốn xưa.


Thâu đêm ôm gối một mình
Một khoảnh khắc một... nhác mình... thấy ta
Kìa xa bên khóm tre già
Mái hiên ta đứng... đón ta... đã về!
CÁC BÀI VIẾT CÙNG CHỦ ĐỀ
NHẬN XÉT CỦA BẠN VỀ BÀI VIẾT
Comments
0 Comments

Không có nhận xét nào:

Lời thưa... Đóng lại Cảm ơn bạn đã đọc bài viết:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!

Feeds

Bài viết Nhận xét Online

Bạn ơi, cùng thở với tôi nhé...

Bài viết mới nhất

Bài viết ngẫu nhiên

Bình luận mới nhất