Nắng nhạt...



Cúp điện trời trưa nắng
Hanh hao lòng vắng tanh
Đứng ngồi chân lẻ bước
Vào ra tay buông mành

Bâng khuâng nghe gió lặng
Xa xăm mắt thoảng đưa
Mênh mông từ độ ấy
Bồng phiêu thoáng chần chừ

Phòng không ghế trống trải
Chỗ ngồi đọng rêu phai
Ấm trà thiếu ánh lửa
Vị hương nhạt sắc ngài

Giữa thinh không rơi nhả
Giọt thời gian nhạt nhoà
Tình theo dòng nước xoáy
Cuốn vị mặn phôi pha
(1/11/12)
 
Tái bút

Nhếch môi cười trần thế
Khéo khen trò dâu bể
Hý trường tranh được mất
Buông nắm trong ngô nghê

Nhếch môi cười dâu bể
Khéo khen trò phu thê
Hý trường tranh cao thấp
Tan hợp giữa cơn mê

Nhếch môi cười phu thê
Khéo khen trò vỗ về
Hý trường tranh giả thật
Sinh tử mộng hoàng kê 
CÁC BÀI VIẾT CÙNG CHỦ ĐỀ
NHẬN XÉT CỦA BẠN VỀ BÀI VIẾT
Comments
0 Comments

Không có nhận xét nào:

Lời thưa... Đóng lại Cảm ơn bạn đã đọc bài viết:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!

Feeds

Bài viết Nhận xét Online

Bạn ơi, cùng thở với tôi nhé...

Bài viết mới nhất

Bài viết ngẫu nhiên

Bình luận mới nhất