Ai ngóng Ai trong đêm dài hoang lạnh
Để hạt mưa cũng ủ rũ buồn lây
Mưa rả rích… khiến… lòng Ai… ấm ức
Mưa tràn về… làm… lệ nhỏ…Ai hay?
Khách giang hồ đua nhau cười khúc khích
Cánh hoa sầu mặt đỏ chẳng ngó lên
Gió hiu hắt…khiến…giai nhân buồn tủi
Gió tràn về…làm… lá nhỏ…chao nghiêng!
….
Hãy cứ ngóng khi ta còn có thể
Bởi ngày mai không thể biết ra sao
Ngóng là Chơi trong trò chơi Nguyên ủy
Nhớ là Vui trong phần thưởng dồi dào.
Hãy cứ buồn khi ta còn có thể
Bởi ngày mai có thể rất…chơi vơi
Buồn là Chơi trong trò chơi Hiện thể
Lệ là Vui trong phần thưởng trò đời.
…
Mưa là Gió từ cội nguồn khởi thủy
Gió là Mưa là điểm cuối chuyện tình
Kìa giai nhân…xin ngước nhìn… vạn vật
Ta trong nhau là… tất định tồn sinh!
Này giai nhân…hãy đứng lên mạnh mẽ
Nhìn thẳng Ta… nhất định sẽ thấy Ta
Nàng là Ta…giai nhân ơi có thấy
Ta là nàng…không thể khác…nàng ơi…!
(0h…ngóng…25/7/11)
Không có nhận xét nào:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!