Ngủ hết đi cho im hơi lặng tiếng
Cho ban xưa theo gió về viếng thăm
Cho lời ta cùng vô thanh cất giọng
Cho linh hồn từ tăm tối bước ra.
Ngủ hết đi cho sương đêm rơi nhịp
Cho hiên nhà tảng đá cũng mòn theo
Cho cơn gió đi về trong lả lướt
Cho phong linh, khóm trúc vỗ tay reo.
Ngủ hết đi cho nhiễu nhương say giấc
Cho cô đơn thức dậy vẻ tinh khôi
Cho thanh vắng nâng niu kỳ chuyển dạ
Cho càn khôn ấp ủ phút giao bôi.
Ngủ hết đi cho đồng hồ tích tắc
Cho trăm năm tụ lại tại giây này
Cho thời gian quay về là khoảnh khắc
Cho vĩnh hằng là bạn với mong manh.
(2/1/09)
Không có nhận xét nào:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!