Tôi ngược dòng đời đi trong đêm lạnh
Tôi ngược dòng nước trôi về nguyên sơ
Tôi ngược đám đông nhìn vào hoang vắng
Tôi ngược ồn ào ôm ấp bơ vơ...
Tôi ngược bình minh lặn trong bóng tối
Tôi ngược trần ai lãng đãng vô hình
Tôi ngược thói quen phiêu du cát trắng
Tôi ngược cát trắng đối mặt tử sinh...
Tôi ngược chính tôi đùa trêu số phận
Tôi ngược số phận nghịch ngợm phù vân
Tôi ngược mùa xuân rụng rơi hoa dại
Tôi ngược thu về nảy lộc chồi xuân...
Tôi ngược ngày đêm chơi với chính mình
Tôi ngược chính mình mơ mộng giai nhân
Tôi ngược giai nhân nhìn nàng tất định
Tôi ngược tất định mỗi sáng phân vân...
Tôi ngược thời gian trộn lẫn ba thời
Tôi ngược ba thời chắt lấy sát na
Tôi ngược sát na kéo dài vĩnh cửu
Tôi ngược vĩnh cửu cho thoáng trôi qua...
Tôi ngược không gian đa chiều ảo tưởng
Tôi ngược ảo tưởng thành hình đa phương
Tôi ngược đa phương thành duy tâm điểm
Tôi ngược tâm điểm mở rộng muôn đường...
Tôi ngược niềm vui thể hiện nỗi buồn
Tôi ngược nỗi buồn phóng chiếu niềm vui
Tôi ngược trò chơi thành trò nghiêm chỉnh
Tôi ngược nghiêm chỉnh lí lắc trêu đùa...
Tôi ngược mộng mỵ ôm trong thổn thức
Tôi ngược thực tại thành mộng lả lơi
Tôi ngược lả lơi bơi trong sảng khoái
Tôi ngược sảng khoái mệt mỏi rã rời...
Tôi ngược ngược tôi thành tôi vô định
Tôi ngược vô định sắc lạnh kim cương
Tôi ngược kim cương như làn mây thoảng
Tôi ngược mây thoảng hợp tan khôn lường....
Tôi ngược ngược tôi phiêu phiêu tình ái
Tôi ngược tình ái đảo chiều thiêng liêng
Tôi ngược hoang mang tìm về tiếng nói
Tiếng nói vô thanh rộn rã...đêm dài...
(7/10/11)
Đối thoại với Một chiều ngược gió của Bùi Sim Sim
MỘT CHIỀU NGƯỢC GIÓ (Bùi Sim Sim)
Em ngược đường, ngược nắng để yêu anh
Ngược phố tan tầm, ngược chiều gió thổi
Ngược lòng mình tìm về nông nổi
Lãng du đi vô định cánh chim trời
Em ngược thời gian, em ngược không gian
Ngược đời thường bon chen tìm về mê đắm
Ngược trái tim tự bao giờ chai lặng
Em đánh thức nỗi buồn, em gợi khát khao xanh
Mang bao điều em muốn nói cùng anh
Chợt sững lại trước cây mùa trút lá
Trái đất sẽ thế nào khi mầu xanh không còn nữa
Và sẽ thế nào khi trong anh không em?
Em trở về im lặng của đêm
Chẳng còn nữa người đông và bụi đỏ
Phố bỗng buồn tênh, bờ vai hút gió
Riêng chiều này - em biết, một mình em...
Không có nhận xét nào:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!