Chiều qua đung đưa ngoài võng, nhìn thấy một vài cô cậu học sinh tung tăng xách cặp đi học về...Vậy là một guồng quay của năm học mới lại bắt đầu...
Ngồi nói chuyện với vài người bạn làm thày giáo dạy Đại học và phổ thông...nhiều khi cảm xúc trào dâng quá mà quên mời các bạn của mình vài ly trà....
Hôm nay xin mời một vài chiến hữu một ly trà nhỏ, trà Thái Nguyên chính hiệu đấy, mới uống thì hơi đắng một chút nhưng...đừng ngại nhé....chờ một chút...chép miệng vài cái....bạn sẽ cảm nhận được ly trà mà mình mời các bạn nó ngọt ngào như thế nào...
Tôi buồn nền giáo dục chúng ta
Chỉ thích yêu những con số tròn trịa
...
Bệnh thành tích ngấm sâu vào máu thịt
Để hiệu trưởng nhìn nhau qua số liệu
Để học sinh nhìn nhau qua điểm chác
Để phụ huynh nhìn nhau qua văn bằng
Văn mẫu tràn lan ngoài tiệm sách
Để học sinh chép lại không đề tên
Cách giải toán ê hề trong giáo án
Để học sinh bắt chước không ngượng ngùng
Tôi buồn nền giáo dục chúng ta
Sản sinh ra những sản phẩm dập khuôn bằng phẳng
Cao phải cưa bớt đầu cho bằng với kẻ thấp
Thấp phải kéo dãn ra cho gần với người cao
Để cuối cùng nền giáo dục chúng ta có được
Chỉ là những con số tròn vành cao chót vót mây xanh
....
Tự nhiên tôi cảm thấy thật buồn
Và thương thay những hạt mầm đang sắp nhú
Để ngày mai một tương lai huy hoàng đã định
Từ những lò...dập lại mẫu nguyên xi
Ôi những nụ hoa đang thời kỳ hé nở
Tôi rất mong có thể góp một điều gì
Để các em tự do ươm mầm sự sống
Từ chính em chứ chẳng phải từ... sắp đặt của một ai
Ôi những nụ hoa đang thời kỳ hé nở
Hãy mạnh mẽ bung ra những sắc tố của riêng mình
Đừng lệ thuộc vào những gì là khuôn mẫu
Nếu không thì...em mãi là... một cục gạch mà thôi!
....
Trời ơi....Tôi buồn...!!
(18/8/11)
Chỉ thích yêu những con số tròn trịa
...
Bệnh thành tích ngấm sâu vào máu thịt
Để hiệu trưởng nhìn nhau qua số liệu
Để học sinh nhìn nhau qua điểm chác
Để phụ huynh nhìn nhau qua văn bằng
Văn mẫu tràn lan ngoài tiệm sách
Để học sinh chép lại không đề tên
Cách giải toán ê hề trong giáo án
Để học sinh bắt chước không ngượng ngùng
Tôi buồn nền giáo dục chúng ta
Sản sinh ra những sản phẩm dập khuôn bằng phẳng
Cao phải cưa bớt đầu cho bằng với kẻ thấp
Thấp phải kéo dãn ra cho gần với người cao
Để cuối cùng nền giáo dục chúng ta có được
Chỉ là những con số tròn vành cao chót vót mây xanh
....
Tự nhiên tôi cảm thấy thật buồn
Và thương thay những hạt mầm đang sắp nhú
Để ngày mai một tương lai huy hoàng đã định
Từ những lò...dập lại mẫu nguyên xi
Ôi những nụ hoa đang thời kỳ hé nở
Tôi rất mong có thể góp một điều gì
Để các em tự do ươm mầm sự sống
Từ chính em chứ chẳng phải từ... sắp đặt của một ai
Ôi những nụ hoa đang thời kỳ hé nở
Hãy mạnh mẽ bung ra những sắc tố của riêng mình
Đừng lệ thuộc vào những gì là khuôn mẫu
Nếu không thì...em mãi là... một cục gạch mà thôi!
....
Trời ơi....Tôi buồn...!!
(18/8/11)
...Ly trà này thân mời tất cả thầy cô giáo và những học sinh, gửi phụ huynh và cả những nhà chiến lược, gửi tuốt tuồn tuột những ai là con người mà chẳng phải là cục gạch đáng thương...
Từ nhỏ lãnh đạn cũng có vài buổi học như đóng kịch. Lãnh đạn cũng vinh dự được vào vai được dò bài cũ, xem ra cũng đáng tự hào lắm đây :-s
Trả lờiXóa