
Sáng nay mở máy vi tính định viết tiếp Phần 2 của chủ đề bàn luận về "....tính cách con người" nhưng vừa mở blog ra thì....đôi tay chùng xuống...
Thôi...quyết định viết phần 2 bằng một bài thơ...coi như là phần kết của chủ đề ....tính cách con người vậy....!
Nàng trăng mười sáu của ta ơi
Biết nói gì đây... tiếng ngoài lời?
Trăng của lòng ta riêng tròn khuyết
Trăng của trời cao buồn chơi vơi...
........
Trên cao trăng lạnh ai có hay
Trong đêm buồn tủi ai thấu này
Ngó trước nhìn sau trăng riêng bóng
Độc thoại cùng mình... tiếng lặng câm
.........
Mượn một bài thơ tỏ cùng trăng
Vô tình lỡ xóa lòng vắng tanh
Để lại khoảng trống trong ngơ ngác
Đành tặng riêng em... tiếng vô thanh
..........
Ta đứng nhìn trăng, trăng nhìn ta
Hai thiên thể lạnh chợt cười xòa
Thôi để trăm năm mây tan hợp
Ta với ta thôi... tiếng cười tràn...!!!
Biết nói gì đây... tiếng ngoài lời?
Trăng của lòng ta riêng tròn khuyết
Trăng của trời cao buồn chơi vơi...
........
Trên cao trăng lạnh ai có hay
Trong đêm buồn tủi ai thấu này
Ngó trước nhìn sau trăng riêng bóng
Độc thoại cùng mình... tiếng lặng câm
.........
Mượn một bài thơ tỏ cùng trăng
Vô tình lỡ xóa lòng vắng tanh
Để lại khoảng trống trong ngơ ngác
Đành tặng riêng em... tiếng vô thanh
..........
Ta đứng nhìn trăng, trăng nhìn ta
Hai thiên thể lạnh chợt cười xòa
Thôi để trăm năm mây tan hợp
Ta với ta thôi... tiếng cười tràn...!!!
Hôm nay sao thế nhỉ? Viết một bài thơ với trăng thôi mà ngón tay của mình cũng hững hờ lỡ xóa....
Ai có thể nắm được bàn tay của chính mình???
(16/8/11)
Không có nhận xét nào:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!