Chiều nay Việt Nam thua Nhật Bản thảm hại nhưng an ủi là UAE thắng Quatar, Việt Nam vào tứ kết nhờ người khác. Buồn mà thấy vui...
Cứ những tưởng ta mất đi một điều gì đó thì sẽ buồn, sẽ khổ, sẽ thất vọng. Trái đất một màu đen thui, cuộc đời coi như không còn lối bước...
Cuộc đời, với tôi chẳng màu hồng cũng
chẳng phải màu đen. Màu đen hay màu hồng đều do đôi mắt nhìn đời của
chúng ta hết. Nếu nghĩ đen thì một cánh hoa đang nở, một buổi bình minh
rực rỡ cũng trở thành một cánh hoa tàn úa, một buổi hoàng hôn sỉn màu
tang. Nếu nghĩ hồng thì cánh hoa tàn úa, một buổi hoàng hôn man mác cũng
sẽ trở thành một bông hoa rực rỡ tươi, một bình minh ngập nắng mặt
trời...
Viết đến đây lại nhớ bài thơ ngày xưa
tôi từng viết, nhân dịp lượm được một vài bông hoa dưới thùng rác... hì
hì... đọc chơi... trong một buổi tối vui mừng vì Việt Nam vào tứ kết....
Nhành cúc trắng nhặt lên từ rác thải
Trưng giữa phòng vẫn rạng vẻ thanh tao
Đời đã chết, ta xin ta sống lại
Sạch bụi đường, phục hoạt nét hào hoa.
(Phục sinh - Buông - 2006)
Không có nhận xét nào:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!