ngỡ người quen
ta cúi chào vồn vã
chợt nhận ra
quen là lạ bên trong...
ngày gặp nhau
mình đã tưởng quen nhau từ vô thủy
tay trong tay
trăng khuyết cũng tròn đầy
nhưng ai biết
dòng đời trôi muôn lối
người một phương
người một hướng phiêu bồng
tay rời tay
ta gặp mình xa lạ
mở miệng chào
cũng thấy quá thừa câu
phải chăng quen là khi chưa từng gặp gỡ
và xa lạ là khi ta đã quá quen nhau?
quen thành lạ hay lạ trở thành quen
chỉ cách nhau một nụ cười, cái gật?
gặp người lạ
ta vô tình phơn phớt
lỡ va nhau
ta mở miệng thân quen
cười một nụ
là quen nhau thân ái
quen vô cùng
lại để gió... cuốn đi!
(26/11/09)
Không có nhận xét nào:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!