Đang lang thang tận hưởng "tuần trăng mật" thì tiếng hát của Khánh Ly lại gọi giật lại....để..."Ru ta ngậm ngùi" ...của Trịnh Công Sơn....
.... Sau khi nghe trọn bản nhạc của ông thông qua "khoảng trống" giữa các nốt nhạc, mình cũng xin tặng lại nhạc sỹ tài hoa của Việt Nam âm thanh của "Ru ta...ngọt ngào"....như một nén nhang thành kính của "hậu bối" gửi tới "tiền nhân" (xin mượn rất nhiều âm tiết của bài Ru ta ngậm ngùi...nhưng đừng giận "hậu bối" đạo văn nhé!)
Ru ta…ngọt ngào
Trí Không
Đời ta đầy hương thơm, khi ta yêu hết mình
Tuổi ta đầy niềm vui, khi ta mãi hồn nhiên
Trong ta mãi bình yên, ta ca hát đời mình
Xin người đừng gọi tên.
Khi tình là vĩnh cửu, đường mòn đầy cỏ hoa
Giữa hơi thở ngất ngây, tiếng chim không ngừng hót
Đi về trong bốn mùa, yêu thương không muộn màng
Lúc nào cũng rạng đông.
Đôi mắt nhìn rạng động, đời thôi sao nhộn nhịp
Như đồng lúa vào mùa, như đại ngàn mãi xanh
Người về soi bóng mình
Giữa cuộc đời mênh mang.
Con đường này bình yên, lang thang ngày qua ngày
Sợi tóc bay phất phới, giữa cuộc đời bao la
Người ơi, xin yêu em, ta đi giữa cuộc đời
Người ơi, xin yêu em.
Em về, hãy về đi, ta phiêu du một đời
Hương trầm vẫn còn đây, ta thắp lên trọn đời
Xin cười trong vòng nôi, ta ru ta ngọt ngào
Xin cười dưới vòm cây
….
Đã cười trong vòng nôi
Đã cười giữa vòng tay
Đã cười dưới vòm cây
Đã cười trong mộ xanh…
(26/7/11)
Ru ta ngậm ngùi
Trịnh Công Sơn
Môi nào hãy còn thơm, cho ta phơi cuộc tình
Tóc nào hãy còn xanh, cho ta chút hồn nhiên
Tim nào có bình yên, ta rêu rao đời mình
Xin người hãy gọi tên.
Khi tình đã vội quên, tim lăn trên đường mòn
Trên giọt máu cuồng điên, con chim đứng lặng câm
Khi về trong mùa đông, tay rong rêu muộn màng
Thôi chờ những rạng đông.
Xin chờ những rạng đông, đời sao im vắng
Như đồng lúa gặt xong, như rừng núi bỏ hoang
Người về soi bóng mình
Giữa tường trắng lặng câm.
Có đường phố nào vui, cho ta qua một ngày
Có sợi tóc nào bay, trong trí nhớ nhỏ nhoi
Không còn, không còn ai, ta trôi trong cuộc đời
Không chờ, không chờ ai.
Em về, hãy về đi, ta phiêu du một đời
Hương trầm có còn đây, ta thắp nốt chiều nay
Xin ngủ trong vòng nôi, ta ru ta ngậm ngùi
Xin ngủ dưới vòm cây.
Tóc nào hãy còn xanh, cho ta chút hồn nhiên
Tim nào có bình yên, ta rêu rao đời mình
Xin người hãy gọi tên.
Khi tình đã vội quên, tim lăn trên đường mòn
Trên giọt máu cuồng điên, con chim đứng lặng câm
Khi về trong mùa đông, tay rong rêu muộn màng
Thôi chờ những rạng đông.
Xin chờ những rạng đông, đời sao im vắng
Như đồng lúa gặt xong, như rừng núi bỏ hoang
Người về soi bóng mình
Giữa tường trắng lặng câm.
Có đường phố nào vui, cho ta qua một ngày
Có sợi tóc nào bay, trong trí nhớ nhỏ nhoi
Không còn, không còn ai, ta trôi trong cuộc đời
Không chờ, không chờ ai.
Em về, hãy về đi, ta phiêu du một đời
Hương trầm có còn đây, ta thắp nốt chiều nay
Xin ngủ trong vòng nôi, ta ru ta ngậm ngùi
Xin ngủ dưới vòm cây.
Không có nhận xét nào:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!