Tấm gương tâm thức



Mỗi ngày là một ngày mới... sao ta không tự làm mới chính mình...
Không luyến tiếc cái đã qua... không mộng mơ tương lai chưa đến...

Một ngày mới.... ngại gì mà không xác lập phong cách mới nhỉ?!

Tâm thức là một tấm gương... ngoại cảnh phản chiếu như thế nào thì diễn bày ngữ ngôn và ý niệm bằng hình ảnh đó... đẹp hay xấu... đúng hay sai... được hay mất... thắng hay thua...tất cả chỉ là ý niệm của một tấm gương đã rạn vỡ...

"Mặt gương vẹn nguyên"... hình ảnh phản chiếu sẽ nguyên vẹn.... "Gió" chỉ là "gió"... "Mi cong" chỉ là "mi cong"...

"Mặt gương rạn vỡ"... hình ảnh phản chiếu sẽ vỡ rạn...  "Gió" trở thành "gió cuốn"...  "Mi cong" trở thành nguyên nhân cho "cuồng loạn hợp tan"...

"Mặt gương vẹn nguyên"... Buồn là buồn... Vui là vui... Sương là sương... Khói là khói... Vẹn nguyên là vẹn nguyên... Rạn vỡ là rạn vỡ...

"Mặt gương rạn vỡ"...  Ta sợ hãi nỗi buồn và mong ước niềm vui... Nhìn ánh trăng mà ngỡ là sương trời... Nhìn sương trời mà hoài niệm khói bếp cố hương...


Thế giới đảo điên vì đôi mắt của ta không bao giờ giữ cho ngoại cảnh như là ngoại cảnh... Đời người bối rối vì tâm thức của ta luôn soi chúng bằng viễn kiến chủ quan...


Thuyền trôikhách quan... nhưng về đâu là ý thức chủ quan... Gió thổi là khách quan... nhưng gió cuốn chính là làm sai biệt bản chất đích thực cơn gió...

Khi gắn ý niệm "về đâu" vào "thuyền trôi" thì dù thuyền có trôi về bến bờ nào cũng phiền muộn... Khi phủ ý niệm "cuốn trôi" vào cơn gió thì dù gió có cuốn về đâu ta cũng mãi chỉ là chiếc lá vật vờ thiếu sinh khí mà thôi...


Tâm thức là tấm gương... phản chiếu nguyên vẹn mọi hình hài... Trăng trên cao khuyết tròn... Tâm thức bình lặng sẽ phản chiếu đúng khuyết tròn... Đừng ép ánh trăng trên cao khuyết tròn theo sự khuyết tròn của cảm xúc riêng tư...
Ngày hôm qua là ngày hôm qua....

Ngày hôm nay là ngày hôm nay...
Ngày mai là ngày mai...



Tái bút:
 
Khi cơn gió thổi nhẹ trên mặt hồ... mặt hồ lăn tăn gợn sóng... ánh trăng đích thực trên cao không vì thế mà lăn tăn theo mặt hồ...

Khi cơn gió thổi nhẹ trên mặt hồ... ánh trăng trên cao không lăn tăn theo mặt hồ... nhưng ánh trăng phản chiếu trong tâm thức của ta thì không còn giữ được sự tròn trịa xanh xanh của ánh trăng đích thực nữa....

Âm thanh là cơn gió lướt nhẹ qua mặt hồ tâm thức... biết cách thưởng thức âm thanh ta sẽ giữ được mặt nước bình yên không xao động...

Âm thanh là năng lượng... biết cách chọn lựa năng lượng nào giữ cho sự bình yên của tâm hồn là một quá trình trải nghiệm không ngừng nghỉ...


Hãy cùng Trí Không thưởng thức một lăng kính khác của Trôi trong gương để refresh bản thân các bạn nhé!!
(9/10/11)



TRÔI TRONG GƯƠNG

Trôi trong gương những bài ca rất xưa
Với bao giai điệu buồn nghe
Như âm vang bao ngày qua vẫn đây
Mặt gương còn nguyên, còn nguyên
Từng tiếng gió tới như lời nói lấm láp
Trôi trong gương khuôn mặt em sáng trong
Nhìn em, nhìn em tại sao buồn theo
Mi cong trong dòng sông mắt trong
Thuyền trôi về đâu, về đâu mà sóng vỗ, sóng vỗ
Trôi trong gương con đường em đã quên
Với bao ngôi nhà còn mơ trong âm vang
Ôi từng câu hát xanh mặt gương còn soi

Còn soi từng nếp gói cũ trong lòng phố ấm áp
Trôi trong gương những tuổi em đã qua
Nhìn em, nhìn em, gọi em cùng bay thênh thang
Trong trời xanh vắng mây, cùng em rượt theo
Rượt theo mùa gió cuốn ... gió cuốn
Cuốn trôi đi, trôi tới chân trời
Ở nơi ấy một ngày mới, một ngày mới vẫn chờ
Cuốn trôi đi, trôi tới chân trời
Ở nơi ấy, một ngày mới, một ngày mới đang đến
CÁC BÀI VIẾT CÙNG CHỦ ĐỀ
NHẬN XÉT CỦA BẠN VỀ BÀI VIẾT
Comments
0 Comments

Không có nhận xét nào:

Lời thưa... Đóng lại Cảm ơn bạn đã đọc bài viết:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!

Feeds

Bài viết Nhận xét Online

Bạn ơi, cùng thở với tôi nhé...

Bài viết mới nhất

Bài viết ngẫu nhiên

Bình luận mới nhất