Mặc dù chẳng phải thu nhưng
bài hát quá hay đến độ ta cứ tưởng thu đang về, lá đang rụng, buồn đang giăng,
sầu đang mắc, tình đáng yêu, đời kiều diễm... Thôi không viết nữa, nghe nhạc tí
đã...
Không nghe thì thôi, lỡ nghe thì phải hồi đáp cho Thu ca đỡ cô đơn, cho Nguyễn Hưng đỡ một mình, cho chính mình đỡ luyến tiếc, cho trúc biếc bớt xác xơ, cho lữ thứ bớt bơ vơ, cho đời chút mộng mơ, cho câu thơ thăng hoa chiều mưa bão...
Không nghe thì thôi, lỡ nghe thì phải hồi đáp cho Thu ca đỡ cô đơn, cho Nguyễn Hưng đỡ một mình, cho chính mình đỡ luyến tiếc, cho trúc biếc bớt xác xơ, cho lữ thứ bớt bơ vơ, cho đời chút mộng mơ, cho câu thơ thăng hoa chiều mưa bão...
Mưa chiều bất chợt phất phơ
Nỗi buồn nhỏ giọt ngác ngơ bóng hình
Sầu mây giăng mắc riêng mình
Làn sương tuế nguyệt lặng thinh lan đều...
Nhớ người mượn tạm tiếng tiêu
Vọng âm lữ thứ cô liêu cuộc trần
Lá hoa rơi rụng bao lần
Ôm cây mộng mị khi gần khi xa...
Hè chiều môi thắm buông tà
Mắt mơ màng khép tưởng là giữa thu
Hoàng hôn ẩn khuất sa mù
Thương tình trong mộng lãng du phương nào?
Cành hoa héo úa nao nao
Nhạt màu hương sắc tay chào đắn đo
Lửng lơ tiết điệu khôn dò
Quay lưng ngoảnh mặt, mắt còn luyến lưu...
Tái tê tình cuộc sầu ưu
Cô đơn gặm nhấm mùa xưa miệt mài
Đường trần sương đọng màu phai
... Trách ai?... Ai trách?...
... thêm dài nhớ thương...
(21/6/12)
THU CA
Sáng tác: Phạm Mạnh Cương
Lạnh lùng sương rơi heo may
Buồn ngơ ngác bóng chim bay
Mây tím giăng sầu đó đây
Ngày đi chiều mang sầu tới
Làn sương chiều thu lả lơi
Tiếng mưa rơi đều trên lối
Chiều về gieo thương với nhớ
Lòng người lữ thứ bơ vơ
Nghe lá hoa rụng xác xơ
Chiều thu về đây lạnh lẽo
Mà sương chiều rơi hắt hiu
Gió xa đưa nhẹ tiếng tiêu
Nhớ ai chiều thu
Nhìn bao lá úa rơi đầy lối
Nhẹ rung tà áo
Làn môi cười thắm như cánh hoa đào
Cách xa vì đâu!
Dù bao lần lá hoa phai màu
Rung chi cành hoa lá
Khi tà dương đã khuất non xa
Mầu chiều thu reo lá úa
Buồn se sắt nhớ Thu xưa
Tôi biết em chiều gió mưa
Người đi về đâu ngàn lối
Màu hoa chiều thu úa phai
Xót xa cho lòng tê tái
Ngập ngừng sương rơi non xa
Chiều thu giăng lối cô đơn
Nghe tiếng mưa sầu chứa chan
Mà bóng chiều phai vàng úa
Mưa xóa tình quen biết nhau
Trách chi cho lòng đớn đau
Không có nhận xét nào:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!