Chào hoa nhài thân yêu!
Đã lâu không viết thư hỏi thăm em rồi. Thôi thì lời đầu thư, anh xin báo cáo với em biết rằng anh vẫn khỏe, sống dai và còn lâu mới chết. Do không được gọi dậy uống sữa hay ăn uống, anh cũng mất một hai ngày "trống vắng chiều nay" đấy, nhưng em cũng biết, cái gì mà lặp đi lặp lại thường xuyên, tất lẽ dĩ ngẫu nó sẽ trở thành thói quen ngay thôi.
Về đời sống tinh thần, anh vẫn dạt dào cảm xúc. Đôi khi anh cũng tự hỏi đến khi nào thì mình sẽ cạn từ, hỏi thì hỏi vậy chứ anh biết chắc rằng, ngày nào anh vẫn còn yêu thì ngày đó anh vẫn còn phong lưu trai tráng lắm. Cái bệnh, cái chết không đánh gục anh được thì vài ba nỗi buồn tí ti có đáng chi phải không em?!
Đã lâu không viết thư hỏi thăm em rồi. Thôi thì lời đầu thư, anh xin báo cáo với em biết rằng anh vẫn khỏe, sống dai và còn lâu mới chết. Do không được gọi dậy uống sữa hay ăn uống, anh cũng mất một hai ngày "trống vắng chiều nay" đấy, nhưng em cũng biết, cái gì mà lặp đi lặp lại thường xuyên, tất lẽ dĩ ngẫu nó sẽ trở thành thói quen ngay thôi.
Về đời sống tinh thần, anh vẫn dạt dào cảm xúc. Đôi khi anh cũng tự hỏi đến khi nào thì mình sẽ cạn từ, hỏi thì hỏi vậy chứ anh biết chắc rằng, ngày nào anh vẫn còn yêu thì ngày đó anh vẫn còn phong lưu trai tráng lắm. Cái bệnh, cái chết không đánh gục anh được thì vài ba nỗi buồn tí ti có đáng chi phải không em?!
Hoa nhài yêu dấu ơi.
Anh đã từng nói với em rằng anh nhớ rất dai. Chẳng có gì đã và đang xảy ra giữa chúng ta mà anh không nhớ. Nhớ thì nhớ thôi, nhưng không phải để buồn phiền hay giận hờn trách móc gì đâu. Có thể anh đã từng giận, nhưng giận chưa hết ngày đã lại thôi... Tóm lại là anh biết hết đấy, nhớ hết đấy nhưng chẳng để tâm giận hờn làm gì. Giận mặt mọc mụn, xấu trai em lại ứ yêu anh nữa thì khổ anh...
Anh cũng đã từng nói với em rằng anh rất dễ mềm lòng. Có thể anh đã từng buồn vì em nhiều lắm, vậy mà chỉ cần nghe cái giọng tỉ tê nhõng nhẽo của em là anh lại tươi cười sảng khoái ngay. Khổ thân cho anh quá cơ, em đúng là biết cách làm đau lòng người khác, và em cũng khéo biết cách băng bó vết thương do chính em gây ra. Em thật là đáng ghét quá đi.
Anh cũng đã từng nói với em rằng anh là chuyên gia suy diễn mà. Trực giác của anh thì nhanh nhạy lắm, sự tưởng tượng của anh cũng phong phú lắm... Những ngày xa vắng, anh cũng ngồi suy diễn đủ chiều, nghĩ xuôi rồi lại nghĩ ngược, nghĩ tới rồi lại nghĩ lui. Em biết không, anh suy nghĩ nhiều đến mức đến giờ anh cũng chẳng biết anh đã suy diễn chuyện gì nữa. Nhưng rồi sao, nghĩ nhiều quá mà chẳng có câu trả lời, giờ anh hết nghĩ ngợi rồi. Em thích như thế nào thì anh sẽ chiều em như vậy. Thấy anh ga lăng chưa nè?! (nhiều người cảm ơn em đấy, nhờ em bí hiểm vậy nên họ mới có cái đọc chơi chơi đỡ sầu)
Anh đã từng nói với em rằng anh nhớ rất dai. Chẳng có gì đã và đang xảy ra giữa chúng ta mà anh không nhớ. Nhớ thì nhớ thôi, nhưng không phải để buồn phiền hay giận hờn trách móc gì đâu. Có thể anh đã từng giận, nhưng giận chưa hết ngày đã lại thôi... Tóm lại là anh biết hết đấy, nhớ hết đấy nhưng chẳng để tâm giận hờn làm gì. Giận mặt mọc mụn, xấu trai em lại ứ yêu anh nữa thì khổ anh...
Anh cũng đã từng nói với em rằng anh rất dễ mềm lòng. Có thể anh đã từng buồn vì em nhiều lắm, vậy mà chỉ cần nghe cái giọng tỉ tê nhõng nhẽo của em là anh lại tươi cười sảng khoái ngay. Khổ thân cho anh quá cơ, em đúng là biết cách làm đau lòng người khác, và em cũng khéo biết cách băng bó vết thương do chính em gây ra. Em thật là đáng ghét quá đi.
Anh cũng đã từng nói với em rằng anh là chuyên gia suy diễn mà. Trực giác của anh thì nhanh nhạy lắm, sự tưởng tượng của anh cũng phong phú lắm... Những ngày xa vắng, anh cũng ngồi suy diễn đủ chiều, nghĩ xuôi rồi lại nghĩ ngược, nghĩ tới rồi lại nghĩ lui. Em biết không, anh suy nghĩ nhiều đến mức đến giờ anh cũng chẳng biết anh đã suy diễn chuyện gì nữa. Nhưng rồi sao, nghĩ nhiều quá mà chẳng có câu trả lời, giờ anh hết nghĩ ngợi rồi. Em thích như thế nào thì anh sẽ chiều em như vậy. Thấy anh ga lăng chưa nè?! (nhiều người cảm ơn em đấy, nhờ em bí hiểm vậy nên họ mới có cái đọc chơi chơi đỡ sầu)
Hoa nhài dấu yêu ơi.
Có lần em khuyên anh đừng vì một vài quả táo sâu mà bỏ đi cả cây táo... Em có còn nhớ em đã từng "giáo huấn" anh như vậy không?... Nói nhỏ cho em biết nha, em chính là cô bé đầu tiên có quả gan to như vậy đấy, chưa một ai dám "lên lớp" với anh như thế đâu... Một cô bé tự tin và bản lĩnh như thế, làm sao anh có thể quên em cho nổi.
Có thể chuyện tình của anh với hoa nhài không phải đẹp như một bài thơ, hoàn hảo như một bức tranh (mà thật ra trên đời này làm gì có bài thơ hay bức tranh nào hoàn hảo đến mức không hề có chút khiếm khuyết chứ?!)... Chẳng ai trồng táo lại mong muốn táo bị sâu cả, nhưng dù có cố gắng hết mình thì cũng không thể tránh được một vài quả bị sâu phải không em?
Một cái áo trắng có thể bị lem chút bụi, nhưng đâu thể vì một chút bẩn đó mà bỏ đi cả cái áo. Còn rất nhiều những khoảng trắng tinh khôi cơ mà, anh đang học em, tập nhìn người khác, tập nhìn tình yêu của chúng ta ở những khoảng trắng tinh khôi đây nè...
Có lần em khuyên anh đừng vì một vài quả táo sâu mà bỏ đi cả cây táo... Em có còn nhớ em đã từng "giáo huấn" anh như vậy không?... Nói nhỏ cho em biết nha, em chính là cô bé đầu tiên có quả gan to như vậy đấy, chưa một ai dám "lên lớp" với anh như thế đâu... Một cô bé tự tin và bản lĩnh như thế, làm sao anh có thể quên em cho nổi.
Có thể chuyện tình của anh với hoa nhài không phải đẹp như một bài thơ, hoàn hảo như một bức tranh (mà thật ra trên đời này làm gì có bài thơ hay bức tranh nào hoàn hảo đến mức không hề có chút khiếm khuyết chứ?!)... Chẳng ai trồng táo lại mong muốn táo bị sâu cả, nhưng dù có cố gắng hết mình thì cũng không thể tránh được một vài quả bị sâu phải không em?
Một cái áo trắng có thể bị lem chút bụi, nhưng đâu thể vì một chút bẩn đó mà bỏ đi cả cái áo. Còn rất nhiều những khoảng trắng tinh khôi cơ mà, anh đang học em, tập nhìn người khác, tập nhìn tình yêu của chúng ta ở những khoảng trắng tinh khôi đây nè...
Hoa nhài ới ời ơi...
Đừng có ngồi đọc thư của anh mà cười tủm tỉm hoài như vậy chứ?.... Em có biết những lúc em cười tủm tỉm như thế trông thật đáng yêu và dễ thương lắm không?... Và trái tim anh thì đã dành trọn cho em rồi, em mà cứ bí ẩn, dễ thương và đáng yêu như thế hoài hoài thì tâm hồn anh sẽ mềm nhũn ra thành nước mất thôi...
Nói thì nói vậy, tình yêu cũng như cuộc sống, không ai có thể biết trước được tương lai. Đó là lý do anh không dám hứa hẹn với em bất cứ điều gì. Ngày nào anh còn yêu em thì ngày đó anh vẫn còn hết mình với sự chân thành của trái tim. Em đáng yêu như thế thì anh đâu cần phải tìm kiếm ai nữa, em dễ thương như thế thì ai có thể giành mất chỗ ngồi của em được, em nhỉ?!
Em... huyên thuyên dài dòng như thế mà quên mất hỏi em dạo này có khỏe không?... mà thôi anh không hỏi nữa đâu, hình ảnh của em đang ngự trị chình ình trong trái tim anh rồi, và trái tim anh thì khỏe như voi nên anh biết chắc em cũng sẽ khỏe như voi ấy... phải không nào?!!!
Đừng có ngồi đọc thư của anh mà cười tủm tỉm hoài như vậy chứ?.... Em có biết những lúc em cười tủm tỉm như thế trông thật đáng yêu và dễ thương lắm không?... Và trái tim anh thì đã dành trọn cho em rồi, em mà cứ bí ẩn, dễ thương và đáng yêu như thế hoài hoài thì tâm hồn anh sẽ mềm nhũn ra thành nước mất thôi...
Nói thì nói vậy, tình yêu cũng như cuộc sống, không ai có thể biết trước được tương lai. Đó là lý do anh không dám hứa hẹn với em bất cứ điều gì. Ngày nào anh còn yêu em thì ngày đó anh vẫn còn hết mình với sự chân thành của trái tim. Em đáng yêu như thế thì anh đâu cần phải tìm kiếm ai nữa, em dễ thương như thế thì ai có thể giành mất chỗ ngồi của em được, em nhỉ?!
Em... huyên thuyên dài dòng như thế mà quên mất hỏi em dạo này có khỏe không?... mà thôi anh không hỏi nữa đâu, hình ảnh của em đang ngự trị chình ình trong trái tim anh rồi, và trái tim anh thì khỏe như voi nên anh biết chắc em cũng sẽ khỏe như voi ấy... phải không nào?!!!
Tặng em nụ hoa nhài do chính tay anh trực tiếp trồng đấy nha
(2/7/12)
Không có nhận xét nào:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!