Đã từ lâu trong tôi luôn thầm hỏi
Tình yêu là gì mà hai lứa bên nhau
Tôi và em - hai khoảng trời xa lạ
Lạc bên nhau lại chuyển điệu giao hòa...
Tình long lanh giăng giăng tơ uyển diệu
Tuy mỏng manh nhưng phiên tỏa hình hài
Với niềm vui, đôi chân trần bay bổng
Với nỗi buồn, mỗi bước tựa cùm gông...
Khoảng không gian là quyện nhau cá nước
Khoảng thời gian là thước chuẩn đo li
Mỗi âm thanh là truyền giao năng lượng
Mỗi cái nhìn là sóng dậy tinh vân...
Trong đêm đen là cô đơn thức giấc
Giữa ngày dài là nỗi nhớ đầy vơi
Từng phút giây là sẻ chia rất mực
Từng tháng ngày là kết dệt uyên ương...
Tạm gọi tình là phù sa vun đắp
Và tựa nương là hiển hiện sinh tồn
Để tình trường là đường dài phiêu lãng
Để yêu thương là lý tưởng miên du...
Tạm gọi yêu là phi ngôn diễm tuyệt
Tạm gọi em là hiện thể trời cao
Tạm gọi sống là phong nhiêu cung bậc
Và chung cùng... sống là để yêu em...
Tạm gọi em là hiện thể trời cao
Tạm gọi sống là phong nhiêu cung bậc
Và chung cùng... sống là để yêu em...
(8/12/11)
Không có nhận xét nào:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!