Tỉnh mộng



Tôi rất muốn trở về nơi tôi đã ra đi
Sau bao kiếp nổi trôi trong dòng đời sinh tử
....
Quê nhà ơi
             có thấy chăng
                          một đứa con lạc mẹ
Đang ngơ ngác tìm
                     những ký ức phôi pha
...
Đâu là nơi tôi cất bước ra đi
Bởi cớ gì vẫn còn chưa rõ mặt
Để hôm nay giữa ngã ba còn mất
Lặn lội canh trường tưởng niệm chút dư âm
...
Đã bao đêm giật mình giữa giấc mơ
Thấp thoáng thấy quê nhà trong thảng thốt
Chợt nhận ra như mình chưa ly biệt
Giữa một nơi từng là toàn thể vô sinh
...
Niềm tin tưởng dưỡng nuôi qua ngày tháng
Rượu giao bội hội ngộ một ngày gần
Rồi sẽ thấy người cha già tóc trắng
Cạnh mẹ hiền đang dang rộng cánh tay
Đón đứa con trong một niệm mơ màng
Ở trong nhau lại nhầm tưởng... lạc nhau
...
Bừng tỉnh mộng trong căn phòng trống trải
Giữa đêm dài ta thấy lại hình ta
Vẫn nằm đó, vẫn là...
                       ... là... như thế
Có xa đâu sao mải miết kiếm tìm
...
Ồ... chỉ là...
              ...đơn giản...
                             ...chỉ thế thôi!
                                              (16/3/11)
CÁC BÀI VIẾT CÙNG CHỦ ĐỀ
NHẬN XÉT CỦA BẠN VỀ BÀI VIẾT
Comments
0 Comments

Không có nhận xét nào:

Lời thưa... Đóng lại Cảm ơn bạn đã đọc bài viết:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!

Feeds

Bài viết Nhận xét Online

Bạn ơi, cùng thở với tôi nhé...

Bài viết mới nhất

Bài viết ngẫu nhiên

Bình luận mới nhất