Trăng...



Ảnh chụp lúc 4g sáng nay đó...
Len lỏi vào tận giường thế này thì làm sao mà ngủ được nhỉ??

Trong khi đầu óc, mắt mũi, tay chân còn đang mải mê nhảy múa trên những trang sách dở dang... dưới ánh đèn vàng vọt của đêm khuya quạnh quẽ... trong tiếng nhạc rung nhả chậm rãi ngân ngân... chợt ngước đôi mắt nhìn lên trời đêm thăm thẳm...

Trong nền trời bao la của một màu đen huyền bí... lặng lẽ mà phiêu du... một quầng sáng xanh dịu mát treo lơ lửng giữa khung trời... len lỏi qua từng song cửa sổ... Trăng nhìn ta hay ta đang nhìn trăng?...

Trăng đang đứng?... cũng có thể đang nằm?... cũng có thể đang ngồi?... cũng có thể đang đi?... Chỉ biết một điều, trăng không cần điểm tựa... Quanh vầng trăng xanh dịu mát, tuyệt nhiên chẳng thấy ghế ngồi, chẳng thấy giường nằm, chẳng thấy con đường đang đi... Chỉ thấy lặng lẽ tỏa ra một thứ ánh sáng trắng trong như cánh hoa nhài, mát mẻ như sương rơi và bình yên như mặt hồ thu không gợn....

Trăng hôm nay?... hay trăng của hôm qua?... hay trăng của ngày mai?... hay trăng của ngàn năm về trước?... hay trăng của vạn kiếp về sau?... Chỉ biết một điều, từ khi ta sinh ra, lớn lên, trưởng thành, lang thang Bắc Trung Nam, qua mọi đổi thay của hình hài và xúc cảm, hoàn cảnh và nội tâm... Trăng vẫn thế, vẫn tròn, vẫn xanh, vẫn lặng lẽ và vẫn hiền hòa....

Muốn ôn lại một chút về những ngày trăng tháng mười của mùa đông Bắc bộ năm nào, nhưng ngại sa đà vào những xúc cảm của tuổi thơ hồn nhiên mà giờ đây không còn nữa... Gấp những trang sách còn đang dở dang những con chữ, vén cao tấm màn cửa sổ, lặng lẽ ngồi nhìn trăng khuya...

Muốn viết một vài câu thơ gửi cho nàng trăng kiều diễm, nhưng tiếc thay tâm hồn lúc này lại cạn khô mọi cấu tứ khi chúng đã vô tình chất đầy mọi tìm kiếm ngữ ngôn... Gấp lại những câu thơ còn chưa đủ chín muồi về ý tưởng, pha bình trà, hái vài nụ hoa nhài còn đang đọng sương đêm, im lặng mỉm cười...

Trăng không có Bắc Nam
Sao Đạo phân chia Nam Bắc?
Trăng không có thời gian
Sao Tâm rạch ròi ba mảnh?
Trăng không có cấu tịnh
Sao Người mệt mỏi hơn thua?
Trăng không có được mất
Sao Ta mải miết kiếm tầm?
(30/11/12)
 
Tái bút
Ai có thể nâng vầng trăng soi mặt nước?
Ai có thể vớt ánh sáng nơi đáy mắt con người?
CÁC BÀI VIẾT CÙNG CHỦ ĐỀ
NHẬN XÉT CỦA BẠN VỀ BÀI VIẾT
Comments
2 Comments

2 nhận xét:

  1. Làm thế nào để buông xả, làm thế nào để mọi thứ tham, sân, si không tồn tại? Làm thế nào đây? :B)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cái này người ta gọi là: một câu hỏi khó không lời đáp, cho đến bây giờ mặt vẫn chau...:F)

      Xóa
Lời thưa... Đóng lại Cảm ơn bạn đã đọc bài viết:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!

Feeds

Bài viết Nhận xét Online

Bạn ơi, cùng thở với tôi nhé...

Bài viết mới nhất

Bài viết ngẫu nhiên

Bình luận mới nhất