Trò chơi của tạo hóa


Thức giấc sau những đêm không ngủ.

Đã hai tuần lễ nay, tôi năn nỉ, tôi mời gọi, tôi dụ dỗ, có khi tôi đe dọa chỉ để có một giấc ngủ ngắn nhưng nó vẫn bặt vô âm tín. Rồi đột nhiên, một buổi chiều thanh bình trong tiếng saxophone của Trần Mạnh Tuấn, tôi thiếp đi lúc nào không hay biết. Giấc ngủ đến thật nhẹ nhàng, yên ả và tĩnh lặng. Giấc ngủ không được mời chào, không hề ép buộc, tự nhiên như đói phải ăn và khát phải uống vậy. Nó đến với tôi quá nhẹ nhàng như cơn gió thu lướt nhẹ trên mặt hồ tĩnh lặng, cái còn lại chỉ là vài ba gợn nước lăn tăn.

Thức giấc, nhưng tôi không vội vã rời khỏi giường như mọi khi mà cứ nằm im như thế mà tận hưởng một niềm hỷ lạc của giấc ngủ không mộng mị, không đắn đo, không suy tính...

Thế nhưng , dù có lướt nhẹ như gió thu trên mặt hồ cũng gợn vài ba làn nước lăn tăn, giấc ngủ thanh bình đến rồi cũng ra đi. Niềm hỷ lạc khiêm tốn còn đó nhưng cũng gợn bao điều suy ngẫm... Tại sao ta mời chào, năn nỉ, hy vọng ... thì giấc ngủ không đến còn vô tư như nai tơ thì nó nhẹ nhàng ghé thăm? Tại sao trên đời này, có nhiều điều ta đặt mọi hy vọng và ước ao thì hy vọng và ước ao vẫn mãi chỉ là ao ước và vọng hy? Tại sao có những điều ta không chờ đợi, không mong ước và cũng chẳng hy vọng thì nó lại đến tự nhiên?

Viết đến đây lại nhớ đến câu thơ của ai đó: "cố ý trồng hoa, hoa chẳng nở; vô tâm tiếp liễu, liễu xanh um". Cuộc đời phải chăng đang chơi một trò chơi cút bắt mà kẻ đi tìm và người được tìm chưa hề có thỏa thuận trước hay chưa biết mặt nhau. Kẻ đi tìm đang tự tạo cho chính mình một hình ảnh để tự khuây khỏa nỗi buồn của cô đơn hiu quạnh, còn kẻ được tìm lại huyễn hoặc mình một hình ảnh người đi tìm để an ủi mình nỗi buồn của quạnh hiu đơn chiếc?

Tạo hóa trớ trêu thay, chơi trò chơi trốn tìm mà chẳng cho người chơi biết mặt. Để đến bây giờ, đêm đã đến rồi mà giấc ngủ lại ở nơi nao?

... Bây giờ tôi thức giấc để chờ một đêm không ngủ...
CÁC BÀI VIẾT CÙNG CHỦ ĐỀ
NHẬN XÉT CỦA BẠN VỀ BÀI VIẾT
Comments
0 Comments

Không có nhận xét nào:

Lời thưa... Đóng lại Cảm ơn bạn đã đọc bài viết:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!

Feeds

Bài viết Nhận xét Online

Bạn ơi, cùng thở với tôi nhé...

Bài viết mới nhất

Bài viết ngẫu nhiên

Bình luận mới nhất