23h.... cơn buồn ngủ chợt ập tới như một sức mạnh vô hình không gì có thể cưỡng lại được... nên quyết định tắt máy vi tính, tắt đèn, tắt ti vi, tắt máy nghe nhạc, đóng cửa phòng, đóng mọi giác quan... chỉ chừa lại duy nhất... một hơi thở thoi thóp để duy trì sự sống một cách tối thiểu.
Ngủ!
Ngủ là chết!
Một giấc ngủ trọn vẹn.... không mộng mị... không phân vân... không khắc khoải... không ưu
tư... không đợi chờ.... không nhớ mong... không suy tưởng.... một cái chết hoàn toàn.
Đột nhiên tỉnh giấc lúc 2h....
Tỉnh giấc không bởi tiếng ồn... tỉnh giấc không bởi cơn ác mộng...tỉnh giấc không bởi muỗi cắn... tỉnh giấc không bởi quạt quá lạnh... tỉnh giấc không bởi tư thế ngủ không thoải mái... Đơn giản là tỉnh một cách tự nhiên như đi vào giấc ngủ...
Tỉnh một cách tự nhiên, mạnh mẽ.... Ru không thể ngủ tiếp... Dụ dỗ không thể ngủ tiếp... Năn nỉ không thể ngủ tiếp... Bật ti vi không thể ngủ tiếp... Bật hòa tấu không thể ngủ tiếp... Bật đèn phòng không thể ngủ tiếp.. Mở toang mọi cánh cửa không thể ngủ tiếp... Mọi quan năng tháo tung như ngựa sổng chuồng...
Tỉnh là sống!
Sống là một phần của cuộc chơi. Tiếp tục thức giấc để tung hứng trò chơi...
Chơi với ai?... Chơi với cái gì?... Ai đang chơi?... Phương tiện nào để chơi?...Thiên hạ đang say giấc nồng, không ai thức cùng mình để tham gia cuộc chơi này... Cảnh vật tĩnh lặng như tha ma.... Bầu trời im lìm không tiếng thở.... Vũ trụ đang chết... Chẳng còn gì có thể chơi....
.... Chơi với chính mình chăng?.... Mình là ai? Ai là mình? Ai đang chơi? Chơi với ai? Chơi cái gì?...
Không cần biết!!
Chơi... chỉ có trò chơi thôi... không có ai đang chơi... không có chơi với ai... không có chơi bằng cái gì... không có trò để chơi....
CHỈ CÓ TRÒ CHƠI LÀ TỒN TẠI... CÁI CÒN LẠI LÀ ẢO ẢNH, LÀ QUÁNG NẮNG GIỮA SA MẠC HOANG VU...
Không có nhận xét nào:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!