Vòng quay...



"Chuyến xe cuộc đời là vòng quay bất tận, không có khởi điểm nhưng sẽ có kết thúc... Đừng "loay hoay bước theo" mà hãy mạnh mẽ đẩy cho nó quay nhanh, quay nhanh hơn nữa đi em..."  Đó là ý tưởng đầu tiên mà tôi muốn gửi đến Lý khi lần đầu tiên nghe em hát bài Chuyến xe...

Sự có mặt của vòng quay bánh xe giữa cuộc đời là ngẫu nhiên hay là tất định? Sẽ là ngẫu nhiên nếu như chúng ta cứ "loay hoay bước theo nó" nhưng sẽ là tất định nếu ta nhìn ra sự vận động có tính quy luật của chúng.
Anh cho rằng cuộc đời này chưa bao giờ tồn tại một khái niệm nào gọi là "tình cờ" cả...Và cũng chính vì không tồn tại khái niệm "tình cờ" nên chúng ta không cần phải ngơ ngác, ngỡ ngàng, hoài nghi, hoang mang, tuyệt vọng làm gì...
Hãy nhìn thẳng vào "chuyến xe" đang vận chuyển trong em, trong anh, trong chúng ta...
Em sẽ nhận thấy cái mà em gọi là "chuyến xe" đơn giản chỉ là một trò chơi của đứa trẻ và cái mà em gọi là "chết hơn trăm lần" chỉ là quáng nắng giữa trưa hè chói chang, chỉ là một giấc mộng mà thời gian của nó chưa đủ để luộc chín một nồi khoai thôi em ạ...!
...
Anh nghe em hát qua cái Ipod của đứa bạn có phải là tình cờ không?
Anh gặp một ai đó khi lang thang trên đường đời có phải là tình cờ không?
Anh lưu luyến và nhớ nhung một ai đó có phải là tình cờ không?
Anh khổ đau vì một ai đó có phải là tình cờ không?
Anh điên và say vì một điều gì đó trong đời có phải là tình cờ không?
...
Không! Đó là sự lựa chọn của anh, sự lựa chọn của em, sự lựa chọn của mỗi chúng ta khi quyết định xuất hiện giữa cuộc đời...

Có thể như em nói, chúng ta "mang theo biết bao là yêu, là mê, là đau, là điên"...nhưng ai có đủ khả năng bắt anh và em "mang theo"... nếu như chính chúng ta không "tự nguyện" mang theo nó?...và nếu như tất cả chúng ta cùng nhìn thấy rằng chúng ta "tự nguyện" mang theo tất cả những nỗi đau, tình yêu và sự điên cuồng...của cuộc thế như là một thứ tài sản vô hình ngay từ khởi thủy thì bây giờ em, anh và chúng ta có còn cần thiết phải "hoang mang" nữa không em?

"Chuyến xe đi cứ đi" "chuyến xe đi rất lâu"...là do chính chúng ta chọn lựa. Chúng ta không thể biết "chuyến xe" bắt đầu từ đâu nhưng chúng ta có thể chấm dứt hoàn toàn vòng quay bất tận của chuyến xe đó...Em có biết bằng cách nào không?

Đừng "thèm" nữa, đừng "tìm" nữa, đừng "thở than" nữa, đừng "buồn" khi có "ai đứng xem" nữa....

Em hãy chấm dứt sự "thèm muốn"
bằng cách đưa toàn bộ sự sống của mình vận động cùng dòng chảy linh động của thực tại và nếu có thể thì hãy chạy trước cả "chuyến xe" cuộc đời....

Em hãy chấm dứt sự "tìm kiếm" trong em
để chính thực tại phải gõ cửa "tìm kiếm" em...

Em hãy chấm dứt "thở than" để cuộc đời phải tìm em mà "than thở" ...

Và em cũng đừng "buồn" vì "ai đứng xem" nữa mà thay vào đó, em hãy bình thản mỉm cười mà "đứng xem cuộc đời" trôi chảy...

Em có khả năng làm điều đó và Anh tin em!

Có thể giữa anh và em chưa bao giờ gặp nhau theo một trục thời gian và không gian nhất định nào đó nhưng anh đã gặp em từ lâu rồi em có thấy không?!
"Chuyến xe" của em 
và "chuyến xe" của anh đã, đang sẽ gặp nhau ngay giữa giao lộ của thực tại. Và cũng như lời em hát "có khi em chết hơn trăm lần" nên vì thế, ở một kiếp nào đó, em cũng đã từng là anhở một kiếp nào đó, anh cũng đã từng là em...

Đừng "hoang mang" nữa nhé và hãy cùng với anh "vận chuyển bánh xe cuộc đời" thật nhanh, thật nhanh  lên nào...!!


...Ngẫm cuộc hý trường là mộng ảo
Khoanh tay đứng ngắm khách nhao nhao...
(11/8/11)
------------------------------
CHUYẾN XE (Lê Cát Trọng Lý)

Chuyến xe kia đi đến đâu
Thấy em loay hoay bước theo
Biết em mang theo biết bao
là yêu, là mê, là đau, là điên
Chuyến xe đi đi cứ đi
Thấy em hoang mang dõi theo
Biết em chơi chơi rất vui thèm vui, thèm yêu, thèm yên từ lâu

Tìm người cùng hát khúc hát đam mê của đêm chói chang
Với đôi bàn tay bàn chân ta cùng muôn thở than
Đêm nay nằm tiếng câu kinh chị em xướng lên
má tan bì đa ma kha ma kha ta bí đa

Chuyến xe đi, đi rất lâu
Thấy em buồn ai đứng xem
Biết em thôi những giấc mơ ngày xưa, ngày nay, ngày mai, ngày sau
Có khi là em chết hơn trăm lần.
CÁC BÀI VIẾT CÙNG CHỦ ĐỀ
NHẬN XÉT CỦA BẠN VỀ BÀI VIẾT
Comments
0 Comments

Không có nhận xét nào:

Lời thưa... Đóng lại Cảm ơn bạn đã đọc bài viết:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!

Feeds

Bài viết Nhận xét Online

Bạn ơi, cùng thở với tôi nhé...

Bài viết mới nhất

Bài viết ngẫu nhiên

Bình luận mới nhất