Xuôi - Ngược!


NGƯỢC 

Tôi ngược dòng đời đi trong đêm lạnh
Tôi ngược dòng nước trôi về nguyên sơ
Tôi ngược đám đông nhìn vào hoang vắng
Tôi ngược ồn ào ôm ấp bơ vơ...

Tôi ngược bình minh lặn trong bóng tối
Tôi ngược trần ai lãng đãng vô hình
Tôi ngược thói quen phiêu du cát trắng
Tôi ngược cát trắng đối mặt tử sinh...

Tôi ngược chính tôi đùa trêu số phận
Tôi ngược số phận nghịch ngợm phù vân
Tôi ngược mùa xuân rụng rơi hoa dại
Tôi ngược thu về nảy lộc chồi xuân...

Tôi ngược ngày đêm chơi với chính mình
Tôi ngược chính mình mơ mộng giai nhân
Tôi ngược giai nhân nhìn nàng tất định
Tôi ngược tất định mỗi sáng phân vân...

Tôi ngược thời gian trộn lẫn ba thời
Tôi ngược ba thời chắt lấy sát na
Tôi ngược sát na kéo dài vĩnh cửu
Tôi ngược vĩnh cửu cho thoáng trôi qua...

Tôi ngược không gian đa chiều ảo tưởng
Tôi ngược ảo tưởng thành hình đa phương
Tôi ngược đa phương thành duy tâm điểm
Tôi ngược tâm điểm mở rộng muôn đường...

Tôi ngược niềm vui thể hiện nỗi buồn
Tôi ngược nỗi buồn phóng chiếu niềm vui
Tôi ngược trò chơi thành trò nghiêm chỉnh
Tôi ngược nghiêm chỉnh lí lắc trêu đùa...

Tôi ngược mộng mỵ ôm trong thổn thức
Tôi ngược thực tại thành mộng lả lơi
Tôi ngược lả lơi bơi trong sảng khoái
Tôi ngược sảng khoái mệt mỏi rã rời...

Tôi ngược ngược tôi thành tôi vô định
Tôi ngược vô định sắc lạnh kim cương
Tôi ngược kim cương như làn mây thoảng
Tôi ngược mây thoảng hợp tan khôn lường....

Tôi ngược ngược tôi phiêu phiêu tình ái
Tôi ngược tình ái đảo chiều thiêng liêng
Tôi ngược hoang mang tìm về tiếng nói
Tiếng nói vô thanh rộn rã...đêm dài...

(7/10/11)


XUÔI 

Tôi xuôi đêm tối tìm về bình minh
Tôi xuôi bình minh tìm về nắng ấm
Tôi xuôi nắng ấm nuôi dưỡng hình hài
Tôi xuôi hình hài trộn lẫn đám đông...

Tôi xuôi bão tố nuốt trọn mưa rơi
Tôi xuôi mưa rơi tìm về khởi thủy
Tôi xuôi khởi thủy theo dòng chảy mãi
Tôi xuôi chảy mãi ngâm ngấm đất bồi...

Tôi xuôi cảm xúc giọt sương đọng cành
Tôi xuôi cành mỏng giọt cuối lãng du
Tôi xuôi lãng du cơn gió êm đềm
Tôi xuôi êm đềm lá rụng mùa thu...

Tôi xuôi tiết trời khi nắng khi mưa
Tôi xuôi chính tôi khi mưa khi nắng
Tôi xuôi ngày cũ chảy tới ngày mai
Tôi xuôi ngày mai chảy về hoang lạnh...

Tôi xuôi thể xác gói ghém lao đao
Tôi xuôi bản ngã nhấp nhô gập ghềnh
Tôi xuôi tình ái buồn vui mấy điệu
Tôi xuôi thua thắng dây nhỏ chênh vênh...

Tôi xuôi hoa trắng khi nở khi tàn
Tôi xuôi tàn nở tùy kiếp phù sinh
Tôi xuôi phù sinh đùa nhau ảo tượng
Tôi xuôi ảo tượng hóa hiện hữu hình...

Tôi xuôi chính tôi nỗi buồn ủy mị
Tôi xuôi giai nhân lả lướt nhu mỳ
Tôi xuôi vạn tượng phóng chiếu sum la
Tôi xuôi sum la quay về nguyên ủy...

Tôi xuôi một điểm vũ trụ bao la
Tôi xuôi bao la phôi pha ý niệm
Tôi xuôi ý niệm biến hóa thần thông
Tôi xuôi thần thông hiện hữu nỗi niềm...

Tôi xuôi nỗi niềm thành bài thơ nhỏ
Tôi xuôi mộng nhỏ thành ánh bình minh
Tôi xuôi bình minh lạc giữa đêm dài
Tôi xuôi đêm dài ôm giấc mơ xinh...

Tôi xuôi giai nhân duyên trời tất định
Tôi xuôi chính tôi yêu nhau thật tình
Tôi xuôi thật tình tùy điệu phiêu linh
Tôi xuôi phiêu linh...ngày mai.. ai biết?!

(7/10/11)


NGƯỢC - XUÔI

Dòng chảy ngược rồi dòng lại chảy xuôi
Ngược xuôi - xuôi ngược đòng đong phận người
Bèo vẫn trôi nhẹ theo dòng miên viễn
Lạc bến nào ai mà biết ngày sau...

Đôi khi ngược, đôi khi xuôi... tùy cảnh
Miết theo dòng trong tâm thế phiêu du...
Đôi khi thuận, đôi khi nghịch... tùy thời
Không đắn đo, không khởi tâm lưu luyến..

Đâu là bến, đâu là bờ vĩnh lạc
Vẫn chỉ là thuyết lý phủ rong rêu
Đâu là đúng, đâu là sai quy chuẩn
Vẫn chỉ là những ý niệm đầu têu...

Sống là vượt trên những nhị nguyên đối đãi
Mọi âm thanh chỉ là mắc mứu đúng sai...
Thực tại là môi trường cho hành động phơi bày
Và ngữ ngôn chỉ là bẫy rập thích đùa dai ảnh ảo...

Yêu là sẻ chia phi ngôn từ diễm lệ
Giai nhân hình hài hiển hiện Thượng Đế tồn sinh
Phi thời gian, phi không gian hiện thể
Vô thanh ấy chính là diệu ngữ phô bày sự thật uy linh...

Không bờ bến, không con đường nào thất lạc
Tùy cảnh, tùy thời mà phóng nhiệm ngữ ngôn
Không thánh thiện, không điều chi là tội ác
Hành động nào cũng là biểu tượng tối cao...

Ngược và xuôi... ừ thì... xuôi và ngược...
Thuận nghịch thế thời... tùy tướng du du...

(7/10/11)


XUÔI - NGƯỢC

Tùy tướng du du... thuận nghịch thế thời...
Miên miên mật mật giữ cho điều nguyên bản...

Khi xuôi dòng, khi nghịch dòng nước chảy
Đôi lúc cần bờ và lắm lúc cần bến nghỉ chân
Khi mệt mỏi, khi chán chường mấy điệu
Biết buông mình thả lỏng khắp châu thân...

Khi nghỉ chân, ta du dương cảm xúc êm đềm
Khi cất bước, ta ngợi ca câu ru miền vĩnh lạc
Khi nghỉ chân, khi cất bước chẳng đắn đo
Điều còn - mất đã qua thì không cần luyến tiếc...

Ngày bình thản nhìn nắng lên trong áng mây dịu nhẹ
Trưa êm đềm trong cơn gió khe khẽ trôi
Chiều lả lơi cánh diều tà đùa chơi trong nắng xế
Đêm đung đưa treo mảnh trăng khuyết lơ thơ...

Không tính toán, không hoài hơi nặng nhẹ
Không ưu tư, không sầu thảm thua thắng chênh vênh
Còn thể xác thì nương hình nương bóng
Còn tinh thần thì vọt phóng trời cao...

Có khi buồn... có khi vui... khi cười...khi khóc
Cũng tùy thời, tùy cảnh... thích thế chẳng lao đao...
Thể xác nằm im và tinh thần phóng vọt
Xuôi ngược trong nhau mà hiển hiện sinh tồn...

Thực tại miên du không một màu tất định
Hành động thẳng ngay không khởi niệm lăn tăn
Sống hết mình phi thời gian tuyến tính
Cười hả hê vượt ngưỡng mọi giới hạn bến bờ...

Phi ngôn từ, phi không gian quy ước
Phi thời gian của ảo giác ngày mai
Phi mục đích, phi diễn ngôn ảnh tượng
Thở một hơi dài ... đơn giản là... yêu em!!!

(7/10/11)
CÁC BÀI VIẾT CÙNG CHỦ ĐỀ
NHẬN XÉT CỦA BẠN VỀ BÀI VIẾT
Comments
0 Comments

Không có nhận xét nào:

Lời thưa... Đóng lại Cảm ơn bạn đã đọc bài viết:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!

Feeds

Bài viết Nhận xét Online

Bạn ơi, cùng thở với tôi nhé...

Bài viết mới nhất

Bài viết ngẫu nhiên

Bình luận mới nhất