Ngồi giữa thành Vinh buồn xa vắng
Như con thuyền ấy đã sang ngang
Chỉ còn bờ cũ rêu phong kín
Khuất mất dấu xưa trong hỗn mang...
Phong trần lữ khách nương theo mộng
Nhân tình thế thái đà trôi sông
Thế thì được mất thôi lưu luyến
Để chăng đọng lại bến mênh mông...
Gió đông sương đổ thấm áo đời
Chút lạnh se se nhắc chơi vơi
Nhắc mình chân bước thôi mời gọi
Để mỗi lần qua tựa lần đầu...
(Lần đầu háo hức thật dễ yêu
Lần đầu tơ tưởng lòng dễ xiêu
Lần đầu mơ mộng màu xanh mãi
Để gặp trăm lần vẫn muốn...yêu...)
(5/2/13)
Lầm đầu hơn cả những lần sau :d :d :d
Trả lờiXóaCó lần sau đâu mà hơn... :>)
Xóathì hơn cả những lần sau ... không có :d :d
XóaKo có lần sau thì làm gì có hơn kém hả con gái :))
Xóa"Để mỗi lần qua tựa lần đầu..."
Trả lờiXóaNghe sao thấy thương quá. Giống anh chàng trong Kiếp đam mê!
Nghệ thuật đấy bạn Sỏi ơi :))
Xóalần đầu nhớ nhớ :>)
Trả lờiXóaMắc gì mà phải nhớ, vì lúc nào cũng là lần đầu mà :)
Xóako có lần cuối á [-(
XóaLúc nào cũng là lần đầu thì cần gì lần cuối hè ;)
XóaAnh bạn này có nhiều bài thơ nhỉ? :p
Trả lờiXóaThơ sao?... Chơi thôi mà :)
Xóa