Khoảng lặng không tên...



Em yêu ơi
Anh rất muốn khóc cho qua đêm dài quạnh vắng
Nhưng nước mắt lại chẳng thể rơi...
Vì sao chúng mình lại chọn con đường này
Một con đường nhưng lại có quá nhiều ngả rẽ phân vân?

Em yêu ơi
Anh rất muốn xé toang lồng ngực mình cho trái tim chắp cánh
Nhưng con tim anh sao vẫn cứ loạn nhịp tơ vương...
Vì sao chúng mình lại dẫn nhau vào ngõ cụt
Một con đường nhưng chẳng có lối thoát cho cả hai?

Em yêu ơi
Anh rất muốn hét to cho cả thiên hạ thấy rằng
Cuộc đời này chẳng có gì quý hơn ngoài tình yêu trinh khiết
Nhưng dường như môi đã khô và cổ họng anh đã nghẹn
Và chỉ bởi trái tim thôi thì chẳng đủ cơ năng để cất lên thành lời


 Anh đã từng nói anh chẳng quan tâm em là ai
Em từ đâu đến và quá khứ em ra sao...
Chỉ cần em yêu anh nhưng dường như điều đó cũng là quá xa xỉ
Để đến bây giờ... hai ta vẫn cứ lạc nhịp hoang mang...

Anh đã từng nói anh chẳng có tương lai
Anh chẳng dám hẹn thề và cũng chẳng dám mơ xa mộng lớn...
Chỉ có tình yêu chân thành nhưng dường như điều đó cũng là chưa đủ
Để đến bây giờ... hai ta vẫn cứ lạc giọng tìm nhau...

Anh đã từng nói giữa chúng mình chỉ giản đơn như hai mảnh ghép
Ghép lại thành vòng tròn để đánh bại mọi xúc cảm cô đơn...
Nhưng dường như tình đã tròn mà duyên kia còn thiếu sót
Để đến bây giờ... giữa chúng mình... vẫn chỉ là... khoảng lặng không tên...

(14/3/13) 



CÁC BÀI VIẾT CÙNG CHỦ ĐỀ
NHẬN XÉT CỦA BẠN VỀ BÀI VIẾT
Comments
6 Comments

6 nhận xét:

Lời thưa... Đóng lại Cảm ơn bạn đã đọc bài viết:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!

Feeds

Bài viết Nhận xét Online

Bạn ơi, cùng thở với tôi nhé...

Bài viết mới nhất

Bài viết ngẫu nhiên

Bình luận mới nhất