Lạc giữa cuộc đời
Trí Không
Một ngày bỗng thấy buồn hơn mọi ngày
Một ngày bỗng chán nụ cười đầu môi
Mọi người đã tới chia buồn xa xôi
Từng giờ chán ngắt khuôn mặt xóa bôi
Một ngày đã chết chết trong âm thầm
Bạn bè ngồi quanh chiếc bóng lõa lồ
Từng ngày đảo điên quên mất linh hồn
Một ngày chối từ con đường thong dong
Một ngày ôm ấp tháng ngày trơ vơ
Một ngày lỡ quên nỗi nhớ lung linh
Nên tình ngủ quên dưới hồn rung rinh
Một đời buông xuôi, hai tay buông lỏng
Giọng người buồn tênh cơn đau dai dẳng
Thêm tuổi ưu sầu thêm một ngày trôi
Nhìn lại quanh đây hoang vắng kiếp người
Một ngày bỗng thấy chán ngắt cuộc đời
Người dù quanh ta... có cũng như không...
Người dù vẫn tới... vẫn ta... lạc loài...
Người dù vẫn tới... vẫn xa... tiếng cười...
(2/3/13)
Vẫn Nhớ Cuộc Đời
Trịnh Công Sơn
Một ngày bỗng thấy yêu thương mọi người.
Một ngày bỗng nhớ đôi môi rồ dại
Mọi người đã tới vây quanh cuộc đời
Từng giờ tiếc nuối chia tay ngậm ngùi.
Một ngày còn sống góp tiếng mong manh
Bạn bè ngồi quanh tuốt sáng giáo gươm,
Từng ngày đảo điên, giết chết linh hồn,
Một ngày cầu xin thong dong con đường,
Một chiều được quên ngồi chờ tình nhân.
Một ngày còn sống chiếc bóng lung linh,
Tình vừa ngủ quên dưới bóng tối tăm
Một đời về không, hai tay quy hàng,
Giọng người buồn tênh cơn đau nung hồng
Thêm tuổi hồn nhiên ngồi nhìn trời xanh.
Nhìn lại quanh đây lô nhô loài người
Một ngày bỗng thấy gắn bó cuộc đời
Mọi người vẫn tới ta chưa lạc loài
Dù còn phút cuối xin em nụ cười.
Trịnh Công Sơn
Một ngày bỗng thấy yêu thương mọi người.
Một ngày bỗng nhớ đôi môi rồ dại
Mọi người đã tới vây quanh cuộc đời
Từng giờ tiếc nuối chia tay ngậm ngùi.
Một ngày còn sống góp tiếng mong manh
Bạn bè ngồi quanh tuốt sáng giáo gươm,
Từng ngày đảo điên, giết chết linh hồn,
Một ngày cầu xin thong dong con đường,
Một chiều được quên ngồi chờ tình nhân.
Một ngày còn sống chiếc bóng lung linh,
Tình vừa ngủ quên dưới bóng tối tăm
Một đời về không, hai tay quy hàng,
Giọng người buồn tênh cơn đau nung hồng
Thêm tuổi hồn nhiên ngồi nhìn trời xanh.
Nhìn lại quanh đây lô nhô loài người
Một ngày bỗng thấy gắn bó cuộc đời
Mọi người vẫn tới ta chưa lạc loài
Dù còn phút cuối xin em nụ cười.
PS: Hôm nay cười không nổi nên đành đảo ca từ một chút cho phù hợp với tâm trạng vậy.
Sorry bác Trịnh nhoazzz...
lạc giữa bài hát :-d
Trả lờiXóaLạc trong nước mắt chứ :)
XóaĐi lạc không nhớ đường về ba hả ba? :-?
Trả lờiXóaCó nhà đâu mà cần phải nhớ đường :)
XóaẶc
Trả lờiXóaGiống như bị nghẹt thở ấy nhờ :)
Xóa:)
Xóa