Sầu đong ánh biếc thân rã rời
Tấm chăn đơn lạnh che ảo giác
Lấp liếm hoàng tuyền đợi mạch khơi
Bàn tay năm ngón buông tri tưởng
Ngửa mặt trời cao hứng gió sương
Thanh cảnh màn đêm xoè khí tượng
Âm ba vọng nhịp ảnh tơ vương
....
Trần ai vỗ phách lăn tăn chảy
Bóng cũ gương xưa hiện hoá bày
Kịch sỹ cầm gươm nghinh trận chiến
Khải hoàn thoáng một giấc mơ say
Bụi bám gương trong nhoè thực tại
Buông nắm phù vân rã hình hài
Được mất nối đuôi xô chân tướng
Một bước sa chân dặm vạn sai
...
Ngửa mặt cho đêm phủ gió sương
Cho tay năm ngón toả mộng trường
Cho làn thanh khí phơi ảo tướng
Cho âm triều hải vọng yêu thương
Một cõi hoàng tuyền rủ áo tơi
Khoác chiếc chăn côi gọi mộng đời
Đong đưa sầu niệm vời lữ khách
Theo dòng nước chảy trôi tuỳ nơi
Tìm về bến "Tuệ" của Ta thôi
Trả lờiXóaChẳng đi, chẳng đến, cũng chẳng về
Ta luôn an trú nhà ta đó
Mặc kệ dòng đời cứ chảy trôi
"Bến Tuệ của Ta" sao phải "tìm"?
Xóa"Chẳng đến chẳng đi" thì "tìm về" là cái nghĩa chi chi?
Đã luôn "an trú nhà ta đó"
Thì có chảy với dòng đời cũng sợ phải thất lạc đến thế ư?
Thức khuy nhở?
Trả lờiXóaThức với chả ngủ, hết chuyện nói rồi à? ;((
XóaBa ... dậy sớm :d :d
Trả lờiXóaRảnh!!!!!!!!!!!!
XóaQuỡn mà :p :p
Xóalàn nhạc vương vương khen ai khéo chọn nhạc :d
Trả lờiXóa