Cơn mơ...



Nằm nghe mưa cho nỗi buồn trôi nhẹ
Hạt nước nghiêng trong trống vắng êm êm

Rồi người cũng sẽ đi như sông về biển cả
Và ta vẫn một mình như bờ bến hư hao

Tóc có bạc màu thì sông vẫn xanh như nghìn năm vẫn thế
Người dẫu có bên mình thì cũng chỉ là thoáng chốc mà thôi

Ta có thể đã ngỡ áng mây trôi trên đầu là phù vân tan hợp
Nhưng khi đã đủ đầy thì mây cũng có thể tụ lại thành mưa

Ta có thể ngỡ bông hoa kia sẵn nở tàn trên cội nguồn nguyên thuỷ
Nhưng khi vắng kẻ trông thì hoa cũng đã sẵn trong tay người

Cười nhân thế thích chơi trò đen bạc
Miệng nói duyên tình mà đùa cợt lòng nhau

(27/4/13)


Tái bút

"Từng người tình bỏ ta đi như những dòng sông nhỏ"
Nhưng đã là bến bờ thì sẵn nằm đâý đợi thuyền neo

Từng bông hoa sẽ bỏ ta đi tìm về tay người cần hái
Nhưng được chăm chút nụ mầm cũng đã đủ thấy vui

CÁC BÀI VIẾT CÙNG CHỦ ĐỀ
NHẬN XÉT CỦA BẠN VỀ BÀI VIẾT
Comments
4 Comments

4 nhận xét:

Lời thưa... Đóng lại Cảm ơn bạn đã đọc bài viết:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!

Feeds

Bài viết Nhận xét Online

Bạn ơi, cùng thở với tôi nhé...

Bài viết mới nhất

Bài viết ngẫu nhiên

Bình luận mới nhất