Một ánh trăng cuối mùa treo đơn độc
Một bóng người lạc số đứng trơ vơ
Một cánh nhài úa cùng thời rực rỡ
Một ly trà nguội theo gió ngẩn ngơ
Ngày mỗi ngày trôi đi trong lạnh lẽo
Tháng theo tháng chảy về cội hắt hiu
Cánh bèo xanh bơ vơ giữa trăm nẻo
Áng mây sầu tan hợp nối đuôi theo
Đêm về khuya mình ta ngồi đếm bóng
Sống về già mình bóng ngồi sầu đong
Đèn sân khấu chớp nhoè hình cao thấp
Trút vai hề hậu cảnh miệng rã son
Đống xương khô nhấp nhô bày viễn tượng
Não nhăn nheo vẽ ảo mộng yêu đương
Trang giấy trắng phủ đầy từng đường nét
Không hình thù, không tác phẩm tạm ưng
Mọi hỷ nộ vui buồn cho có lệ
Mọi ghét yêu buông nắm cho hợp vai
Mọi nói cười môi xoè cho hợp cảnh
Mọi đứng đi biểu diễn cho đúng hài
Giây mỗi giây trôi đi đầy biến động
Khắc theo khắc chuyển nhịp thật phiêu bồng
Vạn ngả đường mạch ngầm âm thầm chảy
Bầu trời trong mây thoả nhịp thong dong
Đêm về khuya ta gọi bóng chuyện trò
Sống về già ta trở lại nguyên sơ
Đèn sân khấu thôi loè hình cao thấp
Miệng môi cười tự tâm thức trẻ thơ
Đống xương khô phô bày thân ngẫu tượng
Trắng tinh khôi thôi nét vẽ vô thường
Não trống không như căn nhà không cửa
Tâm phiêu du như cơn gió khôn lường
...
(1/4/13)
Ngoài hoa nhài ba còn có thêm người tình ĐÊM! :-)
Trả lờiXóaba chung thuỷ lém, yêu mỗi hoa nhài thôi, còn nàng đêm yêu đơn phương ba đấy :))
XóaYêu đơn phương là yêu răng :-?
XóaLà nàng đêm cứ lẽo đẽo theo ba ấy :)
Xóagiờ ngày ngồi nghe nhạc của đêm hay quá nao nao [-(
Trả lờiXóanao nao vì đói đấy :))
Xóahi vậy đi ăn thôi ko còn bộ xương ko ai chọn nhạc cho MT nghe [-(
Xóa:p
Xóađêm qua mệt qua ko định vào nghe nhạc đối thoại đêm trong đêm của TK xem thế nào :p
Xóa