Giấc mơ đời người

Tôi bước xuống sân bay trong một bộ cánh rộng thùng thình, tay kéo chiếc vali trông rất oai phong bệ vệ. Bỗng từ đâu vụt tới một bóng người, hắn đầm sầm vào tôi, giật mạnh chiếc vali từ tay tôi...

Thoáng chút bất ngờ, tự nhiên nghe lồng ngực mình có cái gì đó nhói lên như kim đâm, nhìn qua lớp áo dày, vài giọt máu bắt đầu rỉ ra... Một con dao nhọn vừa đâm sượt qua ngực... 

Tôi choàng tỉnh giấc... Thì ra là một giấc mơ... Toàn bộ phần ngực của tôi tê cứng... Đó là khoảnh khắc lúc 1h30 sáng nay tôi đã đối mặt...

Tôi ngồi dậy, quan sát giấc mơ vừa qua đi, quan sát hệ quả còn lại của giấc mơ, quan sát thoáng chút bất ngờ vừa xảy đến... Tôi vừa mơ bị một tên cướp tấn công và tôi bừng tỉnh ngay giữa ranh giới của sự sống và cái chết...


Giấc mơ của một đêm hay giấc mơ cho một đời người?

Trong giấc mơ, tôi có những phản ứng không dự liệu, tôi có những hoảng hốt khi hoạt cảnh bất ngờ xảy ra, tôi có nỗi đau khi con dao chạm vào thân thể, tôi nhìn thấy máu, tôi nhìn thấy tôi gục xuống như thân một cây chuối đổ rạp xuống bãi cỏ...

Trong cuộc sống mà chúng ta tạm gọi là đời thực, chúng ta cũng có những tình huống phải đối mặt mà không hề có dự liệu trước, có khi là hân hoan vui sướng, có khi là đau khổ tột cùng, có khi là lệ rơi, có khi là máu chảy, có khi là gặp gỡ, có khi là ly biệt, có khi là được và cũng có khi là mất...

Tôi nhìn lại giấc mơ vừa đi qua, tôi nhìn lại chặng đường mà tôi đã từng sống...

Một người mẹ, hai tay bám vào thành chiếc giường bệnh xá, vừa thở mạnh, vừa kêu la... Xung quanh là một hai cô y tá, vừa đốc thúc người mẹ rặn mạnh hơn nữa, vừa đưa tay đỡ đứa trẻ đang cố đạp mình ra khỏi tử cùng... Một tiếng la lên thật lớn: Ra rồi, con trai, chúc mừng nhé!... Người mẹ thở phào trong mệt mỏi, người cha thở phào trong vui sướng, anh chị em tôi nhảy cẫng lên như bắt được cục vàng...

Tôi nghe một tiếng "phựt" lạnh lùng của chiếc kéo kim loại cắt rời tôi ra khỏi người mẹ qua sợi dây rốn, tôi nghe tiếng khóc thất thanh của tôi trong vũng nước ối nhơ nhớp, tôi nhìn thấy cơ thể tôi quyện tròn trong lớp màng nhền nhệt... 

Tôi ra đời hay tôi bắt đầu cho một giấc mơ?

Sáu tuổi, tôi lon ton đến trường với đôi mắt tròn như hai viên bi ve. Mọi thứ xung quanh quá lạ lẫm, những con chữ nhảy múa trước mặt tôi như những mê cung cần được khám phá mỗi ngày. Tôi có những mối quan hệ mới, bạn bè và thầy cô dần lôi tôi ra khỏi bốn bức tường đóng kín của căn nhà nhỏ. Tôi đang dần thoát ra khỏi tử cung của chính mình lần thứ hai.

Mười lăm tuổi, cơ thể tôi bắt đầu có những thay đổi rõ rệt, tiếng nói dần dần đục hơn, râu ria lông lá bắt đầu mọc dài ra. Tôi soi gương mỗi ngày, đếm từng chiếc mụn trứng cá bất thình lình ngự trị trên mặt. Tôi khám phá ngoại vi của cơ thể và bắt đầu tò mò về hoạt động của những nội tiết tố bên trong. Tôi thấy xa lạ với chính tôi, với cơ thể của mình, với thói quen của mình, với hành vi của mình và cả những phản ứng tức thời trước những điều bất như ý mà trước kia tôi chưa từng đối mặt. Lần thứ ba trong đời, tôi bắt đầu đi ra khỏi vỏ bọc của cơ thể.

Ba mươi tuổi, cái tuổi của ngày hôm nay, đứng trước ngưỡng cửa của cái mà đám đông gọi là cuộc sống, tôi chuẩn bị cho mình chút ít kiến thức gọi là hành trang xử thế, chút ít kinh nghiệm để đương đầu với phong ba. Có thể đã từng có chút thành công, có chút thất bại, có chút niềm vui, có chút nỗi buồn, có chút hạnh phúc và chút vật vã đớn đau, ấy vậy mà tôi vẫn thấy xa lạ với chính mình, khi chưa thể kiểm soát được giấc ngủ, mặc dù giấc ngủ đã theo tôi qua từng năm tháng. Lần thứ tư trong đời, tôi bắt đầu cảm nhận cơ thể này không phải là của mình.

Có sự khác nhau chăng giữa giấc mơ một đêm và giấc mơ cho cả đời người?

Tôi không nhận thấy sự khác nhau nhiều là bao. Trong giấc mơ, thời gian bước chân đầu tiên của tôi khi bước xuống sân bay cho đến khi bị tên cướp tấn công, chí ít cũng phải ba mươi phút... Thực tế so với chiếc kim đồng hồ chạy, nó chỉ trôi qua khoảng một phút ngắn ngủi... Thế thì tại sao trăm năm của đời người lại không thể chỉ là mười phút mơ ngủ của một kẻ nào đó?

Tôi đã thoát ra khỏi giấc mơ đêm nay bằng nỗi đau của chiếc dao đâm vào cơ thể mình. Và chỉ khi tôi bừng tỉnh giấc, tôi mới nhận ra rằng mình vừa mới mơ. Vậy đến khi nào thì tôi thoát ra khỏi giấc mơ của đời người đây? Hay nó vẫn còn đang đợi một lưỡi dao lạnh lùng nào đó đâm vào chính cơ thể của mình, chỉ đơn giản là nhắc mình đã nằm ngủ quá lâu?!

Giấc mơ thì mãi mãi là giấc mơ
Giấc mơ của một đêm được đảm bảo sẽ chấm dứt khi bình minh ngày mới ló dạng
Nhưng tôi vẫn không đảm bảo sau trăm năm, tôi sẽ bừng tỉnh giấc mơ cuộc đời

Tôi vẫn đang đi trong mơ
Điều duy nhất có thể nhận biết lúc này là mọi dấu chân mà tôi đã đi qua chỉ là một giấc mơ
Giấc mơ cho tiếng khóc chào đời và giấc mơ cho những con chữ đang nhảy múa trước mặt các bạn

(21/5/13)

CÁC BÀI VIẾT CÙNG CHỦ ĐỀ
NHẬN XÉT CỦA BẠN VỀ BÀI VIẾT
Comments
12 Comments

12 nhận xét:

  1. Hôm qua, đi trong mưa gió, sấm chớp, tớ sợ...một nỗi sợ hãi ngự trị. Con đường thật dài mà khoảng không gian mênh mông không một bóng người, chỉ có nỗi sợ hãi và những tia sáng xé ngang bầu trời. Tự dưng tớ muốn bám vào cái thân xác này, tự dưng tớ sợ có một điều gì đó sẽ xảy ra. Sự chuẩn bị cho sự từ bỏ đã thay thế cho sự bám víu. Hik, tại sao lại thế chứ? hu hu

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Có nhầm chăng, với cảm giác đó thì sự bám víu đã thay thế cho sự chuẩn bị từ bỏ mới đúng chứ?!.... Nhưng ko có gì phải quá lo lắng cả, sống là một hành trình dài cho những đối mặt, để cuối cùng ai cũng sẽ đi qua nó theo lẽ tự nhiên phải thế...hihi

      Xóa
  2. đôi lúc tớ cũng mơ mơ một giấc mơ đẹp mà ngoài đời ko có [-(

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tớ lại cứ nghĩ bạn mơ một cách thường trực chứ chẳng phải "đôi lúc" đâu :))

      Xóa
  3. Tối qua Lip mơ gặp thày và Chấm.... nha! Hi

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Xạo rồi, có mơ thấy Chấm thì có chứ tớ từ qua đến giờ chưa ngủ tẹo nào, ko gặp được mô :))

      Xóa
    2. Ơ ba làm gì mà không ngủ tẹo mô ? :-?

      Xóa
    3. Ba lo chuyện quốc gia tiểu sự con ạ...haha

      Xóa
  4. Mơ ước có khác với...nằm mơ hok bạn lớn TK :-?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đều là mơ cả, chỉ là 1 thứ mơ trong ý thức, 1 thứ mơ trong vô thức :))

      Xóa
Lời thưa... Đóng lại Cảm ơn bạn đã đọc bài viết:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!

Feeds

Bài viết Nhận xét Online

Bạn ơi, cùng thở với tôi nhé...

Bài viết mới nhất

Bài viết ngẫu nhiên

Bình luận mới nhất