Vẻ đẹp của cô đơn



Có những nỗi buồn không nên đặt tên gọi
Có những ưu sầu không nên tìm kiếm lý do
Nỗi buồn tự thân là nỗi buồn khi ta khước từ trốn tránh
Ưu sầu sẽ mãi là ưu sầu khi ta thôi tìm kiếm nguyên nhân

Trong nỗi buồn ta thấy rõ mình là một ai đó
Trong ưu sầu ta nghiệm rõ những mối quan hệ xung quanh
Khi ta thôi trốn tránh nỗi buồn, nỗi buồn mới chính là người bạn thân nhất
Khi ta thôi tìm kiếm nguyên nhân, ưu sầu mới chính là công cụ định vị bản thân

Tôi buồn - có thể vì một điều bất như ý
Nhưng dẫu có đạt được điều như ý - chưa chắc đã làm tôi vui hơn
Tôi sầu - có thể vì một hoài nghi chưa tìm ra lời giải
Nhưng dẫu có tìm ra một lời giải - chưa chắc đã khiến tôi hết sầu

Tôi không thắng thua với cuộc đời
Vì dẫu có thắng hay thua thì tôi vẫn là một phần trong nó
Tôi không tranh giành với cuộc đời
Vì dẫu có được hay mất thì tay trắng vẫn cứ hoàn trắng tay

Tôi không tìm kiếm người khác như là nguồn cung cấp niềm vui
Vì dẫu có đám đông thì sinh hay tử vẫn chỉ mình tôi đối mặt
Tôi không mượn người khác như là điểm tựa trốn tránh chính mình
Vì dẫu có tri âm tri kỷ thì tử hay sinh vẫn cứ mãi là thao thức riêng tư

Tôi chọn cách đối mặt với cô đơn như hoa hướng dương hướng về mặt trời chói lọi
Có thể người đời cho đó là dở hơi nhưng bản chất của tôi thì mãi không bao giờ dời đổi
Tôi chọn cách đối thoại với chính mình như đôi tình nhân lần đầu tiên nếm mật ngọt ái ân
Có thể người đời cho đó là tự kỷ nhưng thực tế cuộc đời chưa từng có mối quan hệ được gọi là tương giao
....

Bạn đã từng quen tôi mười năm hay nhiều hơn như thế
Nhưng chớ có buồn lòng nếu tôi nói rằng bạn vẫn cứ đứng mãi ở ngoại vi
Người ta sẽ chẳng bao giờ hiểu được nhau nếu như chính mình còn chẳng hiểu
Thì hà cớ gì ta cứ lầm tưởng chúng mình sẽ mãi là bạn tri âm?!

Bạn đừng có ngạc nhiên nếu tôi nói thẳng rằng tôi chẳng bao giờ hiểu bạn
Nhưng chớ có buồn lòng bởi tôi cũng chẳng khác bạn là bao
Chúng ta vẫn cười, vẫn khóc, vẫn mơ và vẫn đầy tưởng tượng
Rằng có ai đó hiểu mình - nhưng thực tế thì chẳng bao giờ như là mơ

Tôi vẫn bên bạn đấy, theo cách của một tinh cầu thất lạc lăn lóc bên một tinh cầu thất lạc
Chúng ta cùng lăn, cùng lặn, cùng trôi và cùng chìm...
Tôi không phủ bạn bằng cái bóng của tôi cũng như bạn không thể làm được điều ngược lại
Nhưng chúng ta vẫn đang cùng lăn, cùng lặn, cùng trôi và cùng chìm...

Chỉ vì cùng lăn, cùng lặn, cùng trôi và cùng chìm...
Nên ta tưởng mình đã hiểu nhau như hai tinh cầu là hai cũng như là một
Chỉ vì cùng buồn, cùng sầu, cùng khổ và cùng những ưu tư....
Nên ta gặp nhau chỉ để chia sớt cho nhau một ấm trà vừa pha may còn đang ấm

Bạn thân yêu của tôi ơi, sự lầm tưởng đó sẽ không đưa ta giải quyết tận nguồn căn
Khi ta vội vàng chấp nhận những cảm xúc tưởng chừng như là niềm vui và chia sẻ
Bạn thân yêu của tôi ơi, hãy quay về với cái bóng của chính mình và độc thoại cùng với nó
Biết đâu chừng bạn sẽ gặp tôi tại giao lộ của những kẻ kiếm tìm...?!

(15/5/13)

CÁC BÀI VIẾT CÙNG CHỦ ĐỀ
NHẬN XÉT CỦA BẠN VỀ BÀI VIẾT
Comments
13 Comments

13 nhận xét:

  1. tớ chẳng dám độc thoại vì sợ ma :))

    Trả lờiXóa
  2. Những khi vui tớ vui hết mình, những khi buồn tớ thích tận hưởng nỗi buồn một mình và để cảm xúc trôi theo nó. :d

    Trả lờiXóa
  3. HÌnh dạng như cây thông ấy :)

    Trả lờiXóa
  4. Tôi là cảm xúc

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cô đơn không phải là cảm xúc. Nó là một trạng thái của tồn tại bạn à :))

      Xóa
    2. Vậy cảm xúc là gì. Buồn vui giận hờn hận yêu... cũng là trạng thái tồn tại

      Xóa
    3. Bạn dành thời gian để suy ngẫm thêm đi :)

      Xóa
    4. Suy với ngẫm làm chi :d, mắc công TK y/c tăng lên đến hàng 3 số cho mau đi Mỹ hen.

      Xóa
    5. Đang có ý định đi Mỹ tho à bạn :))

      Xóa
Lời thưa... Đóng lại Cảm ơn bạn đã đọc bài viết:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!

Feeds

Bài viết Nhận xét Online

Bạn ơi, cùng thở với tôi nhé...

Bài viết mới nhất

Bài viết ngẫu nhiên

Bình luận mới nhất