TỪ TRÁI TIM TỚI
Trí Không
Rất nhiều lần nhớ em trong vô tận
Từ sát na đến vạn đại vô ngần
Ngữ lộng ngôn trào tuôn khôn kể xiết
Kính thưa nường! nay anh đã phát điên
Em thấp thoáng ngỡ như là ảo ảnh
Em vô hình ngỡ như chạm vô thanh
Rồi bất chợt từ hư vô thỏ thẻ
Anh thẫn thờ lạy một lạy vòng quanh
Em ít nói thì anh càng xin nói
Nói thật nhiều cho vương vấn nợ duyên
Tình muôn thuở kết đài trong mộng tưởng
Yêu tận cùng chuyển thực tại vô biên
Vì chia ly chỉ là trêu tình mộng
Và thuỷ chung mới là thể phiêu bồng
Nên mỗi lúc mỗi giờ và mỗi khoảnh
Mãi gọi em như hơi thở mênh mông
Trò chuyện cùng Từ vô tận tới của Bùi Giáng
(28/6/13)
TỪ VÔ TẬN TỚI
Bùi Giáng
Đây một lúc nhớ em từ vô tận
Từ a tăng kỳ kiếp tới tiền duyên
Anh vội viết một bài ca lẩm cẩm
Kính thưa em! ồ thục nữ thuyền quyên
Em vô tận như đã từng vô tận
Đến vô biên em tận tuyệt vô biên
Em có lúc tưởng chừng anh lẩn thẩn
Anh đầu hàng trước nữ tướng uy quyền
Anh không nói vì thấy em ít nói
Nói làm gì cho trễ nãi nợ duyên
Tình đã lỗi muôn vàn từ tội lỗi
Của tình yêu sức mạnh cõi thay miền
Vì chung thuỷ là chỉ trong tưởng tượng
Của tình yêu tuyệt đối thể một giờ
Giờ một lúc bỗng thoáng qua niệm tưởng
Anh một mình đốt thuốc nhớ vu vơ
Anh một mình đốt thuốc nhớ vu vơ
(1994)
nhớ em vô tận á :>)
Trả lờiXóaUhm :p
Xóanhớ nhỉ (h)
Xóa