Trăng còn non hay trăng kia đã vỡ
Để đêm về ta nhặt nhạnh khuyết dư
Nằm thềm cửa ngắm ánh sa mộng mị
Thả hồn trôi theo sóng nước vơi đầy
Lòng hoang hoải cùng con đò không bến
Tháng ngày trôi lỡ dở những cung đường
Thời tao ngộ như đuổi hình tìm bóng
Khắc tương lân níu lại chút vấn vương
Em đó ư? Cô gái xa lặng lẽ
Dấu môi cười sau đợt sóng nhấp nhô
Che ảnh hình trong ánh nhìn buồn bã
Vẽ chính mình như cuộn khói chiều thơ
Anh đấy ư? Một chàng trai kiêu bạc
Nhếch môi cười khinh bỉ mọi nhớ nhung
Lướt qua nhau lạnh lùng không ngoái lại
Để riêng mình ôm một vực sâu thung
Đêm đã sâu, lòng ta còn hơn thế
Vớt nói cười là sầu mộng chứa chan
Trời đã xa, mắt ta còn hơn thế
Vớt long lanh là đầy ắp u hoài...
Một đợt hoa quỳnh nhà tớ chi chít nụ, mà tớ chẳng xem được cái bông nào nở (o)
Trả lờiXóaChắc ngủ gật chứ gì :))
XóaTrăng nhìn ...không thật :)
Trả lờiXóaNhưng người thì rất thật, đặc biệt trong mắt ba. Hề hề
Xóa:)) DH cảm ơn T về thoáng tương lân trên!
Trả lờiXóa:)
Xóa