Lặng lẽ cùng em trong đêm
Đam mê trong ta thức giấc
Đưa nhau về vùng định mệnh
Thiên thai ảo giác lên đàng
Núi cao thung thẳm phiêu du
Gập ghềnh nắng quái khuyết tù
Ta - em cùng nhau hoà giọng
Em - ta đảo nhịp mây mù...
Tìm đâu đêm thu buồn bã
Tìm đâu ngày thu mang mang
Có em thu thành xuân mộng
Có em đêm trắng đẫy đàng
Ai bảo tình xa lạc lõng
Ai bảo tình vắng phiêu bồng
Nhớ thôi thành vòng tay ấm
Nhớ thôi quyện chặt hư không...
Trắng dạ năm canh thủ thỉ
Yên bình theo gió bay đi
Em ơi - nghe tim nhau đập
Tình ơi - thánh nhạc huyền vi
Này em cô bé tinh khôi
Say nhau những lúc bồi hồi
Dìu em qua cơn bối rối
Rồi mình lại nhớ chưa nguôi...
Ngủ đi cô bé tôi ơi
Vòng tay ấm áp chưa rời
Chúng ta nhân duyên chưa đoạn
Nên tình còn mãi mù khơi
Cười đi cô bé tôi ơi
Tình ta còn đó chưa nhoà
Chúng ta nợ câu gặp gỡ
Nên tình còn đợi thăng hoa...
(15/8/13)
Hoa đẹp!
Trả lờiXóaHết chuyện!
XóaT ơi, đúng là chuyện tình nói hoài không hết!
XóaDH xin phép được đối với T một đoạn như sau, không rõ chủ đề, nhưng T đọc xong đừng cười nhà thơ nhé!
...Vì sao có đêm thu buồn bã?
Vì sao có ngày thu mang mang?
Tìm đâu biết thu thành xuân mộng?
Tìm đâu đêm thu trắng đẫy đàng?
Có bao lần thu tự hỏi vì sao
Câu trả lời vẫn còn đang bỏ ngỏ...
Sao nỗi nhớ thành vòng tay ấm áp?
Sao nỗi nhớ quyện chặt hư không?...
Trắng dạ năm canh để hỏi lòng
Hỏi người đi trước, kẻ tâm giao
Hỏi tim thổn thức sao kỳ lạ!
Để mãi đi tìm sự huyển vi!
Và này cô bé tinh khôi
Đã bao thu gặp cảnh bồi hồi
Nhưng ắt hẳn thu này không phải thế
Và đã qua cơn bối rối từ lâu(!)
Ngồi lặng yên cô bé tinh khôi
Vòng tay ấm áp đã buông rồi
Để biết nguyên nhân đâu nỗi nhớ
Là niềm khao khát mãi trong ta!
Cười đi cô bé của tôi ơi!
Đó là lúc tìm ra chân lý...
Đó là lúc gặp gỡ phôi phai...
Đó là tình thăng hoa, đắc quả...