Thu đến rồi, em nơi xa có ngồi nhặt lá rơi
Cho hương phấn gợi trào trong lòng ai tơi tả?
Tôi nơi đây, đếm lá trên mảng trời xanh
Cho đọt non bất ngờ trồi lên trong hoang hoải...
Thế giới này còn biết bao mảng màu ly biệt
Trong tích tắc phím đàn chỉ bởi cơn gió mong manh
Đời ca nhân không cần cất lên bất kỳ câu hát
Để tự bàn chân run rẩy lướt nhẹ giữa chòng chành
Thu đến rồi, trái tim em có nếm màu vàng úa
Sau những mảng xanh của hy vọng tương phùng?
Biết bao mùa qua và đất trời thay da đổi thịt
Có con đường nào là tuyệt đối một màu nhung?
Em đừng trả lời để câu hỏi cứ hoài thai là câu hỏi
Cho tôi thơm chút má đào và ôm ấp chút rét run
Mưa cuối mùa Nam kỳ lả lơi từng giọt
Cụm hoa nhài ướt nước đẫm hơi sương
Tôi yêu em bốn mùa như yêu từng hơi thở
Thu đến rồi mà lòng thu vẫn vấn vương
Em đừng nói để riêng tôi cất lên lời độc thoại
Thoại với chính mình cũng là thoại với ai kia
...
(9/9/13)
Der Herbst
Friedrich Nietzsche
Dies ist der Herbst:
der - bricht dir noch das Herz!
Flieg fort! flieg fort! -
Die Sonne schleicht zum Berg
und steigt und steigt
Und ruht bei jedem Schritt.
Was ward die Welt so welk!
Auf müd gespannten Fäden spielt
Der Wind sein Lied:
die Hoffnung floh -
er klagt ihr nach...
Dies ist der Herbst:
der - bricht dir noch das Herz!
Flieg fort! flieg fort!
O Frucht des Baums,
Du zitterst, fällst?
Welch ein Geheimnis lehrte dich
die Nacht,
dass eisger Schauder deine Wange,
die Purpur-Wange deckt? -
Du schweigst, antwortest nicht?
Wer redet noch?
Dies ist der Herbst:
der - bricht dir noch das Herz!
Flieg fort! flieg fort!
»ich bin nicht schön
- so spricht die Sternenblume -,
»doch Menschen lieb ich
»und Menschen tröst ich:
»sie sollen jetzt noch Blumen sehn,
»nach mir sich bücken,
»ach, und mich brechen -
»in ihrem Auge glänzet dann
»Erinnerung an Schöneres als ich,
»Erinnerung an Menschen Glück, an Menschen Glück: -
»-ich sehs, ich sehs, und sterbe so.« -
Dies ist der Herbst:
der - bricht dir noch das Herz!
Flieg fort! flieg fort!
Mùa thu
(Người dịch: Thế Phong)
Thu đến rồi, trái tim em có tan ra từng mảnh
Hãy bay lên, bay lên cao em
Mặt trời lơi lả trong ngọn cây
Rồi đi lên, đi lên mãi
Dừng mỗi bước chân để nghỉ ngơi
Thế giới này biết bao màu vàng úa
Trên những sợi dây nhỏ trôi qua
Gió bắt đầu thay phím cầm ca
Hi vọng thì theo đường trốn chạy
Nỗi buồn đuổi sau còn bao xa?
Thu đến rồi, trái tim em có tan ra từng mảnh
Hãy bay lên, bay lên cao em
Biết bao nhiêu trái cây muồi chín
Run rẩy rồi theo gió xuống chân cây
Trong nghĩa đó có gì cho ta học hỏi
Trời tối đen
Để thấy má em lên màu hồng đào
Mà có qua một cơn rét run băng giá?
Em không trả lời sao? Em yên lặng mãi sao?
Bạn ơi, bạn hãy trả lời tôi đi nhé
Thu đến rồi, trái tim em có tan ra từng mảnh
Hãy bay lên, bay lên cao em
Cây đại hồi hương bắt đầu lên tiếng
"Tôi không mấy đẹp và dáng duyên
Nhưng tôi yêu loài người
Và an ủi loài người
Bởi lẽ họ còn phải sống để ngắm hoa
Và hôn hoa
Và đi lại gần phía tôi hơn
Trời ơi, còn nữa, người còn hái tôi
Tròng con ngươi thức giấc
Đầy kỷ niệm
Kỷ niệm của gì? Nào ai biết?
Nhưng sẽ cao đẹp hơn tôi
- Tôi nhìn thấy rồi, tôi nhìn thấy rồi
Tôi cùng theo họ chết"
Thu đến rồi, trái tim em có tan ra từng mảnh
Hãy bay lên, bay lên cao em
Em đừng nói để riêng tôi cất lên lời độc thoại
Trả lờiXóaThoại với chính mình cũng là thoại với ai kia...
...
:)
Xóa